DỊCH VỤ KHÁCH HÀNG & CHỮ TÂM TRONG CÔNG VIỆC
1. CÂU CHUYỆN ANH TIẾP VIÊN XE BUS:
Thật tình là đi xe bus lâu ngày cũng chai lì (lên xe là ngủ hay đọc sách thôi). Lâu lâu thấy vài tiếp viên dễ thương, nói năng nhỏ nhẹ, biết xách đồ giúp khách, chỉ đường thì thấy cũng ổn. Chẳng nghĩ nó cần cải thiện thế nào hay có thể cải thiện thế nào. Hôm nay thì tôi có bài học mới mà quen quá
Lên xe 44, ngồi vào yên chỗ định ngắm nghía đường như mọi ngày. Đưa tiền cho anh chàng tiếp viên nhìn cũng ngầu, tầm khoảng hơn 30 tuổi. Thoáng ngạc nhiên khi nhân tiền thấy anh chàng khẽ gật đầu cảm ơn, đưa 2 tay. Ồ!
Đi 1 lát nữa nghe anh cất tiếng hỏi: "Sắp đến trạm A, có quý khách nào xuống trạm không ạ?" Lại nghĩ, anh chàng này lạ quá nhưng giao tiếp lịch sự. Không phải trạm nào anh cũng hỏi, chỉ những trạm chính thôi nhưng cũng thấy sự quan tâm khách hàng đâu đó vì thực ra nhìn anh cũng chẳng phải dạng vừa.
Có khách xuống xe, mình lại nghe: "Cảm ơn quý khách!" Thắc mắc, anh chàng chào theo cảm hứng phải không? Ồ, hóa ra mình lầm. Liên tục như vây. Tới lượt mình xuống xe, hơi đông người, anh nhắc:
- "Anh chị xuống xe cẩn thận"
- "Cảm ơn anh chị. Hẹn gặp lại!" kèm theo nụ cười khá tươi.
Hóa ra dịch vụ xe bus có thể tốt hơn chỉ từ những nguyên tắc dịch vụ đơn giản: cười, hỏi thăm, thể hiện quan tâm, cảm ơn & hẹn gặp lại thôi.
2. CÂU CHUYỆN TRẠM XĂNG:
Một tối tháng 06 trời mưa to, chạy xe máy đường xa từ Sài Gòn về nhà kim đỏ xe báo sắp hết xăng. Đường xe đông rồi kẹt xe nữa. Cảm giác thật yomost hết sức. Mình vừa đi vừa mong có cây xăng nào đó chứ không hết xăng dắt bộ giữa chừng.
Mừng quá, thấy ánh đèn cây xăng phía trước rồi. Tấp xe vào trạm, vừa bước xuống xe là mình đã thấy con bé bán vé số chứng 8-9 tuổi gì đó đứng kế bên miệng cười tươi.
Nghĩ ngợi trong bụng sắp mời tui mua vé số đây mà. Nhưng hổng phải, nó cười nói: “Chú trùm cái áo mưa lên cái giỏ mà con tưởng chú bụng bự dữ vậy. Ai dè hông phải, tướng chú cũng ngầu ghê.”
Mình vừa cười vừa mở yên xe lên thì con bé đã rất nhanh tay tháo nắp bình xăng và líu lo:“Để con mở dùm chú nha!” Sau đó nó lại thao tác rất nhanh gài nắp bình xăng lại rất kỹ càng. Không hề mở lời mời mua vé số mà chỉ nhìn xấp vé xố lắc lắc.
Thấy tội tội, tôi mua giúp 1 tờ rồi chúc nó mau bán hết. Nó cười nói: ”Chú mua 2 tờ thì con mau bán hết nha”. Thế là bị dụ, lại mua thêm 1 tờ.
Mình lên xe đi, còn nghe tiếng con bé nói với theo: ”Chúc chú đi an toàn!”
Ai chà mình lại có một bài học khác: tăng thêm giá trị cho khách hàng, khơi gợi mua hàng, tạo ấn tượng tốt khi khách rời đi.
3. CÂU CHUYỆN QUÁN PHỞ NHỎ
Đầu tiên là đập vào mắt khi bước vào quán là cái cách anh chủ quán cân chi li từng tô phở, hỏi ra thì anh nói không phải định lượng thịt cho tiết kiệm đâu mà để biết mình không bán ít hơn cho khách. Thêm 1 chút không sao cả, ít đi 1 chút là có lỗi với khách.
Rồi cả anh dắt xe vừa kiêm chạy bàn cũng rất dịch vụ tâm lý khách hàng. Chị khách nhờ dắt chiếc xe, nằm tuốt trong góc. Nhìn chị có vẻ đang vội. Anh vội chạy ra la to: "Tới ngay tới ngay. Xe cỡ nào cũng dắt được. Yên tâm. 5 giây.
Dắt ra tận cổng nha. Hay dắt luôn về nhà." Làm gương mặt chị khách bỗng dãn ra vui hẳn. "Lần sau, chị cứ đến là có em dắt xe nhé." Lời chào đầy sự chào đón khách hàng.
ST
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét