CHỈ CÒN ANH VÀ EM CÙNG TÌNH YÊU Ở LẠI
Xuân Quỳnh là thi sĩ của tình yêu, của khát vọng hạnh phúc bình dị mà cháy bỏng. Chị viết về tình yêu giản dị, chân thành, đằm thắm và luôn tìm được những hình tượng rất thơ và rất nhiều sức gợi để diễn tả tình yêu ấy. Ai yêu thơ tình của Xuân Quỳnh hẳn không thể không nhớ bài thơ “Thơ tình cuối mùa thu” ngọt ngào và sâu lắng của nữ thi sĩ.
Nếu tính một năm như một đời người thì mùa thu là lúc con người bước sang nửa bên kia của đời mình. Tứ của bài thơ trong bài này chính là tình yêu của nhân vật trữ tình đã bước vào giai đoạn mùa thu của đời người, lúc đã đi qua thời sôi nổi, rạo rực nhất.
Cuối trời mây trắng
bay
Lá vàng thưa thớt quá
Phải chăng lá về rừng
Mùa thu đi cùng lá
Mùa thu ra biển cả
Theo dòng nước mênh mang
Mùa thu vào hoa cúc
Chỉ còn anh và em
Tình ta như hàng cây
Đã qua mùa gió bão
Tình ta như dòng sông
Đã yên ngày thác lũ
Thời gian như là gió
Mùa đi cùng tháng năm
Tuổi theo mùa đi mãi
Chỉ còn anh và em
Chỉ còn anh và em
Cùng tình yêu ở lại
Kìa bao người yêu mới
Đi qua cùng heo may.
Mùa thu đi mang theo những sôi nổi, cuồng nhiệt, mang theo tuổi trẻ của “anh” và “em” về nơi cuối trời xa thẳm nhưng tình yêu của “anh” và “em” thì lắng lại, đằm sâu và bất tử sau những thử thách, giông bão của đời người.
Chỉ còn anh và em
Cùng tình yêu ở lại
Xuân Quỳnh là nhà thơ của tình yêu và phụ nữ. Thơ tình Xuân Quỳnh nói hộ bao người những nỗi niềm, khát khao rất phụ nữ một cách giản dị, tự nhiên và chân thành. "Thơ tình cuối mùa thu" thật tiêu biểu cho hồn thơ ấy. Đó là hồn thơ trân quý từng khoảnh khắc thời gian đời người, trân quý tình yêu, sống sâu sắc từng phút giây.
ST
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét