Thứ Sáu, 26 tháng 6, 2020

Gia đình Kiểu Mỹ sẽ đi về đâu ?

Hồi còn bé, Lev Levinson kể với tôi rằng, bạn sẽ quây quần bên ông bà và họ sẽ kể những câu chuyện gia đình mà bây giờ các cá nhân ngồi quanh TV, xem những câu chuyện của các gia đình khác. Chủ đề chính của Avalon , theo ông, là sự phân cấp của gia đình. Và điều đó đã tiếp tục hơn nữa ngày hôm nay. Từ chổ các gia đình lúc rãnh rỗi tụ tập quanh tivi. Bây giờ mỗi người có màn hình riêng. 
 
 
 Đây là câu chuyện về thời đại của chúng ta, câu chuyện về gia đình, từng là một cụm dày đặc gồm nhiều anh chị em và họ hàng, phân chia thành các dạng nhỏ hơn và mỏng manh hơn bao giờ hết. Kết quả ban đầu của sự phân mảnh đó, gia đình hạt nhân, dường như không tệ lắm. Nhưng sau đó, vì gia đình hạt nhân quá giòn, sự phân mảnh vẫn tiếp tục. Trong nhiều lĩnh vực của xã hội, các gia đình hạt nhân phân chia thành các gia đình cha mẹ đơn thân, gia đình cha mẹ đơn thân thành gia đình hỗn loạn hoặc không có gia đình.
 
Nếu bạn muốn tóm tắt những thay đổi trong cấu trúc gia đình trong thế kỷ qua, điều chân thực nhất phải nói là: Chúng ta đã làm cho cuộc sống tự do hơn cho các cá nhân và không ổn định hơn cho các gia đình. Chúng ta đã làm cho cuộc sống tốt hơn cho người lớn nhưng tồi tệ hơn cho trẻ em.
 
Khi các nhà máy được mở tại các thành phố lớn của Mỹ, vào cuối thế kỷ 19 và đầu thế kỷ 20, thanh niên nam nữ rời bỏ gia đình mở rộng của mình để theo đuổi giấc mơ Mỹ. Những người trẻ này kết hôn càng sớm càng tốt. Một chàng trai trẻ ở nông trại có thể đợi đến 26 tuổi để kết hôn; Ở thành phố cô đơn, đàn ông kết hôn ở tuổi 22 hoặc 23. Từ 1890 đến 1960, tuổi trung bình của cuộc hôn nhân đầu tiên giảm 3,6 tuổi đối với nam và 2,2 tuổi đối với nữ. 

 
  
Từ năm 1950 đến năm 65, tỷ lệ ly hôn giảm, tỷ lệ sinh tăng và gia đình hạt nhân Mỹ dường như đang ở trong tình trạng tuyệt vời. Và hầu hết mọi người dường như thịnh vượng và hạnh phúc. Trong những năm này, một kiểu sùng bái hình thành xung quanh kiểu gia đình hạt nhân này, McCall, tạp chí hàng đầu của phụ nữ thời đó, được gọi là cùng nhau. Những người khỏe mạnh sống trong gia đình hai cha mẹ. Trong một cuộc khảo sát năm 1957, hơn một nửa số người được hỏi nói rằng những người chưa lập gia đình là người ốm yếu, người hay người “thần kinh”.
 
Bắt đầu từ giữa thập niên 70, tiền lương của nam thanh niên giảm sút, gây áp lực cho các gia đình thuộc tầng lớp lao động nói riêng. Các nguyên nhân chủ yếu là văn hóa. Xã hội trở nên cá nhân hơn và tự định hướng hơn. Mọi người đặt giá trị lớn hơn vào quyền riêng tư và tự chủ. Một phong trào nữ quyền đang lên đã giúp phụ nữ có quyền tự do hơn để sống và làm việc như họ đã chọn.
 
Ngày nay, chỉ có một số ít các hộ gia đình Mỹ là gia đình hạt nhân hai cha mẹ truyền thống và chỉ một phần ba cá nhân người Mỹ sống trong loại gia đình này. Đó là một khoảnh khắc lịch sử kỳ dị khi tất cả xã hội âm mưu, dí dỏm, để che khuất sự mong manh thiết yếu của gia đình hạt nhân.
Hôn nhân, theo các nhà xã hội học Kathryn Edin và Maria Kefalas, thì không nhằm chủ yếu vào việc sinh con. Bây giờ hôn nhân chủ yếu là về sự thỏa mãn của người lớn.
 
Người Mỹ ngày nay có ít gia đình hơn bao giờ hết. Từ năm 1970 đến 2012, tỷ lệ các hộ gia đình bao gồm các cặp vợ chồng có con đã giảm một nửa. Năm 1960, theo dữ liệu điều tra dân số, chỉ có 13 % của tất cả các hộ gia đình là hộ gia đình độc thân. Năm 2018, con số đó là 28%.
Năm 1850, 75 % người Mỹ trên 65 tuổi sống với người thân; đến năm 1990, chỉ còn 18%.
 
Một cuộc khảo sát của Trung tâm nghiên cứu Pew năm 2019 nói rằng kết hôn không phải là điều cần thiết để sống một cuộc sống trọn vẹn, thì đó không chỉ là tổ chức hôn nhân mà họ đang trốn tránh nó: Năm 2004, 33 % người Mỹ từ 18 đến 34 tuổi đang sống mà không có bạn tình lãng mạn, theo Khảo sát xã hội chung; vào năm 2018, con số đó đã lên tới 51%.  


 Trong hai thế hệ qua, các gia đình cũng đã nhỏ hơn rất nhiều. Tỷ lệ sinh của người Mỹ chỉ bằng là một nửa so với năm 1960. Năm 2012, hầu hết các hộ gia đình Mỹ không có con. Nhưng họ có nhiều thú cưng hơn trẻ em.
 
Năm 1970, cấu trúc gia đình của người giàu và người nghèo không khác nhau nhiều lắm. Bây giờ có một khoảng cách giữa họ. Tính đến năm 2005, 85% trẻ em sinh ra trong các gia đình thuộc tầng lớp trung lưu đang sống với cả cha mẹ ruột khi mẹ 40 tuổi. Trong số các gia đình thuộc tầng lớp lao động, chỉ có 30%. Theo báo cáo năm 2012 từ Trung tâm Thống kê Y tế Quốc gia, phụ nữ có trình độ đại học từ 22 đến 44 tuổi có 78% cơ hội có cuộc hôn nhân đầu tiên kéo dài ít nhất 20 năm. Phụ nữ trong cùng độ tuổi có bằng cấp 3 trở xuống chỉ có khoảng 40% cơ hội. Trong số những người Mỹ từ 18 đến 55 tuổi, chỉ có 26% người nghèo và 39% tầng lớp lao động hiện đang kết hôn.
 
Nguồn : theatlantic.com/magazine

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét