Trong đạo Phật, từ bi gắn liền với trí tuệ. Không hiểu, không thể thương yêu sâu sắc. Không hiểu, không thể thương yêu đích thực. Hiểu chính là nền tảng của tình thương yêu.
Mỗi người có những nỗi niềm, những khổ đau, bức xúc riêng, nếu
không hiểu, sẽ không thương mà giận hờn, trách móc. Không hiểu, tình thương của
mình sẽ làm người khác ngột ngạt, khổ đau. Không hiểu, sẽ làm người mình thương
đau khổ suốt đời.
Nhân danh tình thương, người ta làm khổ nhau - chuyện đó vẫn thường
xảy ra...
Được hiểu và được thương vốn là một nhu cầu muôn đời của con người.
Nhiều người thường cảm thấy không ai hiểu mình. Họ “đói” thương, “đói” hiểu. Họ
thơ thẩn, lang thang trong cuộc đời tìm người hiểu mình, thương mình. Gặp được
người hiểu mình, thương mình là may mắn lớn của cuộc đời. Tình yêu nảy nở, lớn
lên từ đó.
Vậy nên, “có hiểu mới có thương” là nguyên tắc chọn người yêu, chọn
chồng/vợ theo quan điểm Phật giáo. Dù người ta có đẹp, có giàu đến đâu nhưng
không hiểu mình sẽ làm mình khổ suốt đời. Hôn nhân có thể mở ra những con đường
hoa hồng, có thể mở ra cánh cửa tù ngục. Chọn vợ, chọn chồng là một sự mạo hiểm
lớn. Hãy cẩn thận, nếu không muốn chọn "án tù chung thân" cho cuộc
đời mình.
Chọn người hiểu và thương mình, hãy nhớ, đó là nguyên tắc tìm người tri kỷ
trong cuộc đời.
Trong cuốn sách “How to Love” (tạm dịch: Cách để yêu) của Thiền sư
Thích Nhất Hạnh là một bộ sưu tập ngôn từ đơn giản, nhỏ gọn về những
sự thật ngầm hiểu vô cùng sáng suốt của ông về tiềm lực đáng giá nhất và phức
tạp nhất của con người.
Trọng tâm các lời dạy của Thiền sư Thích Nhất Hạnh đó là ý
tưởng: “Thấu hiểu là tên gọi khác của tình yêu” – rằng để yêu một người
khác có nghĩa là phải thấu hiểu đầy đủ những đau khổ (suffering) của anh ấy
hoặc cô ấy (“suffering” có vẻ nặng nề, nhưng trong Đạo Phật, nó ám chỉ bất
cứ điều gì khiến chúng ta cảm thấy hoàn toàn không thỏa mãn – có thể là về mặt
thể chất, hoặc tinh thần hoặc tâm cảm). Rốt cuộc, thấu hiểu điều mọi người cần
– thậm chí là nếu hiểu được điều này dù chỉ về mặt lý thuyết, chúng ta cũng có
thể thường xuyên chạm tới một góc nhỏ của những mê muội để vươn tới một hiểu
biết rộng mở hơn. Thiền sư Thích Nhất Hạnh đã minh họa sự không phù hợp của
những mức độ này với một ẩn dụ rất đúng đắn:
Nếu bạn cho một nhúm muối vào một chén nước thì nó sẽ trở thành thứ
không thể uống được. Nhưng nếu bạn đổ một nhúm muối vào một dòng sông thì mọi
người vẫn tiếp tục lấy nước để nấu nướng, tắm rửa và uống. Dòng sông rộng lớn
và nó có khả năng nhận lấy, ôm trọn và chuyển đổi. Khi trái tim của chúng ta
nhỏ, hiểu biết và lòng trắc ẩn của chúng ta bị giới hạn, và chúng ta đau khổ.
Chúng ta không thể chấp nhận hoặc tha thứ cho những người khác và những thiếu
sót của họ, và chúng ta đòi hỏi họ thay đổi. Nhưng khi trái tim của chúng ta
rộng mở, những thứ đó sẽ không còn khiến chúng ta đau khổ nữa. Chúng ta có
nhiều hiểu biết và lòng trắc ẩn hơn và có thể đón nhận những người khác. Chúng
ta chấp nhận con người thật của họ và khi đó, họ có cơ hội để thay đổi.
.
.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét