Thứ Ba, 12 tháng 9, 2023

Làm thế nào những người sống lâu nhất thế giới đạt được sức khỏe vĩnh cửu

 

LÀM THẾ NÀO NHỮNG NGƯỜI SỐNG LÂU NHẤT THẾ GIỚI ĐẠT ĐƯỢC SỨC KHỎE VĨNH CỬU

Một nghiên cứu kéo dài 25 năm về Okinawa, được trình bày chi tiết trong cuốn sách Chương trình Okinawa: Làm thế nào những người sống lâu nhất thế giới đạt được sức khỏe vĩnh cửu - và Bạn cũng có thể làm như thế nào của Bradley J. Willcox, MD; D. Craig Willcox,

Tiến sĩ; và Makoto Suzuki, MD, tiết lộ vô số yếu tố về lối sống, bao gồm cả chế độ ăn uống, dẫn đến sức khỏe tốt hơn và sống lâu hơn. Rõ ràng, người dân Okinawa bản địa tuân theo chế độ ăn kiêng của họ suốt đời, vì vậy một câu hỏi mở là liệu một người Mỹ lớn tuổi có thể nhận được bất kỳ lợi ích nào từ việc áp dụng chế độ ăn kiêng Okinawa hay không. 

Các nghiên cứu đang được tiến hành để xác định tầm quan trọng của chế độ ăn kiêng sau này trong cuộc sống. Trong khi đó, chắc chắn sẽ không có hại gì khi thử bắt chước phong cách ăn uống của những người già nhất và khỏe mạnh nhất thế giới.

Người Okinawa ăn trung bình bảy phần rau và trái cây mỗi ngày, cùng với bảy phần ngũ cốc, hai phần sản phẩm đậu nành (giàu flavonoid có lợi cho sức khỏe), cá giàu axit béo omega-3 vài lần mỗi tuần, rất ít sản phẩm từ sữa, và ít thịt. 

Theo nghiên cứu, các loại thực phẩm và thảo mộc chữa bệnh cụ thể dường như phát huy tối đa khả năng chữa bệnh của lối sống truyền thống của người Okinawa. 

10 loại thực phẩm và thảo dược chữa bệnh của Chương trình Okinawa
1. Nghệ: Tác dụng chống viêm và các hợp chất hoạt tính sinh học của nó làm cho loại nghệ này trở thành một loại gia vị phổ biến và ngon miệng cho các món súp, nước sốt salad và cà ri.

2. Goya (mướp đắng): Thành phần chính trong món goya chample, một món ăn được yêu thích của người Okinawa, loại rau có hình cong giống quả bí này có mặt ở các thị trường châu Á trên khắp nước Mỹ. Nó là một nguồn curcurbitacin dồi dào, một chất phytochemical được cho là có vai trò trong việc ngăn ngừa ung thư. 

Một số nghiên cứu hỗ trợ khả năng hạ đường huyết ở người mắc bệnh tiểu đường. 

3. Hechima (bánh xốp rau): Lạ nhưng có thật, loại rau xốp này có vị như bí xanh ngọt và có mặt ở hầu hết các thị trường châu Á. Các nghiên cứu đã gợi ý các đặc tính tăng cường miễn dịch của họ rau này.

4. Huchiba (ngải cứu): Một loại thảo mộc có sẵn ở dạng lỏng và trà hoặc sấy khô để nấu ăn, huchiba được biết đến nhiều nhất trong việc điều trị chứng đau dạ dày.

Các hợp chất hoạt tính hóa học trong loại thảo dược này đã được chứng minh là có tác dụng điều trị và ngăn ngừa một số tình trạng khác nhau, từ viêm da dị ứng đến nhiễm trùng do vi khuẩn.

5. Đậu phụ: Người dân Okinawa tiêu thụ trung bình 3 ounce sản phẩm đậu nành mỗi ngày; đậu phụ của họ là loại siêu cứng. Flavonoid của đậu phụ đã cho thấy tác dụng chống ung thư và tăng cường tim mạch. Sử dụng đậu phụ thay thế thịt trong các món xào, salad và các món ngũ cốc. Hãy đặt mục tiêu ăn hai phần đậu nành mỗi ngày.

6. Imo (khoai lang tím hoặc khoai lang): Imo là nguồn cung cấp carbohydrate chính cho người dân Okinawa. Nó rất giàu carotenoid chống lại bệnh tật (đặc biệt là các loại thịt màu cam đậm hoặc tím), chất xơ và vitamin C. Sử dụng chúng như cách bạn làm với khoai tây trắng hoặc thêm imo đã nấu chín, nghiền vào bột nhão và súp.

7. Trà hoa nhài: Trà hoa nhài là đồ uống phổ biến nhất đối với người cao tuổi Okinawa. Nó được làm từ lá trà xanh trộn với hoa nhài. Chất flavonoid làm sạch động mạch của trà có hiệu quả chống lại sự phát triển của bệnh tim, đột quỵ và ung thư. Thay thế cà phê hoặc trà hàng ngày bằng trà hoa nhài; các hiệu ứng dường như phụ thuộc vào liều lượng.

8. Kudzu (củ dong): Loại tinh bột vô hại, nhạt nhẽo này được dùng làm bột mì và/hoặc chất làm đặc. Nó là một nguồn tuyệt vời của isoflavone được gọi là daidzin. Sử dụng như một loại trà đơn giản bằng cách hòa tan trong nước nóng và sử dụng làm chất làm đặc thay cho bột ngô. Nó cũng có thể được sử dụng như một thành phần chính trong bánh pudding.

9. Konnyaku: Đây là một loại chiết xuất từ ​​rễ có vị trung tính từ một loại khoai mỡ. Nó là một nguồn tuyệt vời của glucomannan, một loại chất xơ. Đặc tính hấp thụ nước của nó làm cho nó có thể hỗ trợ giảm cân và nó hứa hẹn sẽ ngăn ngừa bệnh tim, cholesterol cao và bệnh tiểu đường loại 2. 

Nó có sẵn dưới dạng một chiếc bánh sền sệt, màu xám nâu có kích thước bằng một bộ bài, ở dạng mì hoặc ở dạng bột. Nó có sẵn ở nhiều thị trường châu Á. Điều này đúng với bất kỳ chất xơ tách biệt nào, đừng lạm dụng quá nhiều vì nó có thể gây ra phân lỏng và đầy hơi.

10. Rong biển: Có hơn 2.500 loại, rong biển cực kỳ giàu khoáng chất, nổi bật nhất là iốt, kẽm và canxi. Nhiều loại (đặc biệt là tảo bẹ) là nguồn cung cấp lignan dồi dào, có thể bảo vệ chống lại một số bệnh ung thư. Sử dụng các loại rong biển khác nhau trong súp và salad, làm lớp phủ cho mì và trong sushi. Có hàm lượng natri cao, rong biển nên được sử dụng thận trọng ở những người nhạy cảm với muối. 

Do hàm lượng iốt có trong rong biển nên những người có vấn đề về tuyến giáp cần tham khảo ý kiến ​​bác sĩ hoặc chuyên gia dinh dưỡng về việc sử dụng rong biển.

ST

------------

Theo thống kê của Bộ Y tế Nhật Bản vào năm 2021, dân số sống thọ trên trăm tuổi của Nhật Bản đã đạt mức cao kỷ lục 86.510, tăng 6.060 so với năm 2020. Điều đó có nghĩa là cứ 1.450 người Nhật thì có một người trên 100 tuổi và phụ nữ chiếm 88,4% số người sống trên trăm tuổi. Riêng ở Okinawa, cứ 100.000 người thì có 81 người sống trên trăm tuổi.

 

Thứ Hai, 11 tháng 9, 2023

Lập lờ nước đôi: Vũ khí đáng sợ nhất của ngôn từ

 

LẬP LỜ NƯỚC ĐÔI: VŨ KHÍ ĐÁNG SỢ NHẤT CỦA NGÔN TỪ

“Người khôn ăn nói nửa chừng, để cho kẻ dại nửa mừng nửa lo.” Lập lờ nước đôi (Doublespeak) là một nghệ thuật thao túng ngôn từ nhằm giấu đi nghĩa đen (nghĩa gốc), khiến người nghe vui vẻ chấp nhận nghĩa chuyển mà không biết rằng họ đã bị đánh lừa.

Nghệ thuật "phản ngôn ngữ"

Xuất hiện lần đầu trong quyển "1984" của George Orwell. Trong khi mục đích của ngôn ngữ là trao đổi sự thật giữa hai bên, "lập lờ nước đôi" giúp người nói truyền tải một lời nói dối đã được "ngụy trang" là sự thật đến não bộ của người nghe.

Trong quyển sách nổi tiếng "Doublespeak" được xuất bản sau đó, nhà ngôn ngữ học William Lutz cho hay: "Lập lờ nước đôi là một thủ thuật rất chủ động, khi ngôn từ được sử dụng như một vũ khí hay một công cụ giúp người nói đạt được mục đích. Trong một số trường hợp, Lập lờ nước đôi được sử dụng để gây cười, nhưng đa phần nó được ứng dụng một cách rất đáng sợ."

Theo Lutz, có 4 kiểu Lập lờ nước đôi thông dụng trong cuộc sống hằng ngày:

- Đầu tiên là "nói giảm, nói tránh", giúp các thông tin đáng sợ hay đau buồn trở nên "êm tai" hơn.

- Loại "lập lờ" thứ 2 là "biệt ngữ", những thuật ngữ chuyên môn hết sức quen thuộc với người trong ngành nhưng đối với những ai không có khái niệm gì về lĩnh vực này thì nó sẽ trở nên rất khó hiểu.

- Tiếp đến là một biến thể của "biệt ngữ", khi người nói chủ động sử dụng lối văn cầu kỳ, không trực thuộc bất kỳ một chuyên ngành nào để làm xáo trộn lý trí của người nghe.

- Cuối cùng là lối văn phóng đại, cố tình sử dụng ngôn từ để biến một việc hết sức bình thường trở nên vĩ đại hơn bao giờ hết.

Theo các nhà nghiên cứu, giới chính trị chính là "mẹ đẻ" của nghệ thuật Lập lờ nước đôi, và cho đến ngày nay, chính họ vẫn là đối tượng sử dụng những chiêu thức "bóp méo" ngôn từ với tần suất và hiệu quả cao nhất.

Lửng lơ con cá vàng

Đa phần mọi người nghĩ rằng "vũ khí ngôn từ" chỉ xuất hiện trong chính trị, người dân thông thường sẽ có ít nguy cơ trở thành "nạn nhân", tuy nhiên, Lập lờ nước đôi đã và đang thống trị trong các chiến lược marketing.

Chẳng hạn như các sản phẩm "đặc biệt", "nguyên chất", "chất lượng", "số 1"… thường chẳng cam kết được gì hơn ngoài những lời hứa suông.

Nhà ngôn ngữ học William Lutz gọi đây là "những từ lửng lơ con cá vàng", dù có vẻ quan trọng và mang nhiều ý nghĩa, nhưng thực ra lại chẳng cam kết gì chắc chắn.

Tiêu biểu nhất là "tốt nhất" (tốt hơn ai?), "hỗ trợ" (không cam kết kết quả), "cải tiến" (so với phiên bản nào?), hay "tức thời" (không rõ trong bao lâu?) …

Ngoài ra còn một loạt slogan "nửa vời", chỉ nhấn mạnh phần tốt nhất như "giảm giá đến 50%", hoàn toàn không cho khách hàng biết số lượng sản phẩm được giảm giá 50%, cũng như mặt hàng nào mới được giảm giá, chưa kể đến việc tỷ lệ giảm giá tính dựa trên giá trị nào (giá bán lẻ, bán sỉ hay giá bán đã được thổi phồng?).

Không chỉ là sản phẩm/dịch vụ cung cấp tới tay người tiêu dùng, các nhà tuyển dụng cũng cố tình sử dụng nghệ thuật "lập lờ" để biến công việc trở nên hấp dẫn hơn.

Lao công được đổi thành Nhân viên bảo vệ môi trường, Bảo vệ quán bar được đổi thành Chuyên viên điều phối giải trí, Thợ điện thành Chuyên viên kỹ thuật điện, Thư ký thành Chuyên viên hỗ trợ nghiệp vụ …

Ví dụ về "Lập lờ nước đôi"

Đối với những người đi làm thuê, "lập lờ nước đôi" chắc chắn đã được ban quản lý sử dụng nhằm một mục đích nào đó, chẳng hạn như các dự báo doanh thu được "tinh chỉnh" thay vì "điều chỉnh giảm", hay nhân viên được "cho thôi việc" thay vì "đuổi việc".

Tưởng chừng như "lập lờ nước đôi" chỉ sử dụng từ ngữ là chủ yếu, người tiêu dùng thông minh chỉ cần nhìn thẳng vào số liệu để tránh bị đánh lừa. Nhưng trên thực tế, "thao túng số liệu" cũng là một phần của nghệ thuật lập lờ nước đôi.

Chiến thuật lập lờ nước đôi của các công ty dược đa quốc gia đã trở thành một trong những hãng thuốc bán chạy nhất trong những thập kỷ qua.

 

Võ Trường Toản người thầy khai sáng đạo học cho sĩ phu Nam Bộ

 

VÕ TRƯỜNG TOẢN NGƯỜI THẦY KHAI SÁNG ĐẠO HỌC CHO SĨ PHU NAM BỘ

 

Nam Bộ, vùng đất trù phú với những con người phóng khoáng, chân chất, hiền lành suốt 300 năm qua đã ghi lại biết bao câu chuyện đẹp về đạo đức, văn hóa và nếp sống. 

Đất Nam Bộ còn sản sinh cho lịch sử nước Việt rất nhiều danh nhân nổi tiếng làm rạng danh quê nhà. Một trong số đó là tiên sinh Võ Trường Toản, một kẻ sĩ chân chính, người thầy của giới sĩ phu Nam Bộ.

 

Lương sư hưng quốc – Người kế tục xuất chúng của Khổng Nho

Vùng đất Nam Bộ mới chỉ được sáp nhập vào lãnh thổ Việt Nam kể từ thời chúa Nguyễn hồi thế kỷ 18 sau cuộc kinh lược của Lễ Thành Hầu Nguyễn Hữu Cảnh và chiến lược “Tàm Thực” (tằm ăn dâu) của Nguyễn Cư Trinh. Đó là một vùng đất mới, thành phần cư dân khá phức tạp, bao gồm lưu dân người Việt, Hoa, dân Chân Lạp bản địa và cả người Chăm Pa. 

 

Vì thế nhu cầu tạo ra một lượng trí thức đủ trình độ để làm quan và quản trị xã hội cũng như định hình văn hóa, hướng lòng dân về một mối là rất cấp thiết. Nếu không thực hiện được điều này thì thực sự rất khó giữ được mảnh đất này lâu dài. 

Cũng không lạ khi Võ tiên sinh có thể đào tạo ra nhiều nhân tài đến thế. Đạo học của tiên sinh đã gây ảnh hưởng đến cả một thời đại, tạo ra một phong khí Nho học cho cả miền Nam Bộ vốn chưa thấm nhuần vương hóa của Đại Việt vậy. 

 

Học trò là trụ cột của quốc gia 

Học trò chính là phản ánh thành tựu một đời của người thầy. Không có những học trò trở thành Hoàng đế như cụ Trương Văn Hiến, không lưu danh hơn nghìn năm như Đức Khổng Phu Tử nhưng Võ Trường Toản tiên sinh vẫn là người thầy muôn đời đáng kính của vùng đất Nam Bộ. 

 

Nói không ngoa là tất cả những văn tài kiệt xuất nhất đất Nam Bộ thế kỷ 18 đều xuất thân là học trò của ông hoặc chịu ảnh hưởng của ông rất lớn.

Có thể điểm ra nơi đây một số nhân vật như sau:

Ngô Tùng Châu là công thần thờ vua Gia Long thưở còn là chúa, thầy dạy Đông Cung Cảnh, là môn đệ giỏi nhất của Võ Trường Toản tiên sinh. Ông đã tuẫn tiết khi tử thủ thành Bình Định, cầm chân quân Tây Sơn cho chúa Nguyễn đánh chiếm thành công Phú Xuân.

 

Ngoài ra, học trò xuất sắc của Võ tiên sinh còn có Trịnh Hoài Đức, Ngô Nhân Tịnh, Lê Bá Phẩm, Lê Quang Định… Trong đó 3 ông Trịnh Hoài Đức, Ngô Nhân Tịnh và Lê Quang Định còn được gọi là “Gia Định tam gia”, cũng chính là 3 quan văn đại thần hết sức đắc lực của vua Gia Long.

 

Học giả Vương Hồng Sển viết: “Trong nhóm người Minh Hương, có ba ông: Trịnh Hoài Đức, Ngô Nhơn Tịnh và Lê Quang Định đều là những bực công thần có công xây dựng cõi Nam, đua nhau nâng cao nền văn hiến Việt và tận tâm giúp chúa Nguyễn thâu lại cơ nghiệp tổ tiên thống nhất giang san”.

 

Lục tỉnh Nam Kỳ chính là vùng đất khẩn hoang của lưu dân tứ xứ vào lập nghiệp. Cái ăn cái mặc luôn là mối bận tâm hàng đầu của dân chúng thì quả thật nói chuyện Nhân, Lễ, Nghĩa là việc khó vậy.

Ấy vậy mà chỉ trong một thời gian không dài, Võ tiên sinh cùng những học trò của mình, bằng đức độ và tài năng lại có thể khai thông đạo học, giáo hóa dân chúng, chấn hưng văn khí, làm cho miền Nam trở nên đoàn kết, gắn bó với quốc gia, trung nghĩa liều mình khi nước mất nhà tan.

 

Họ chính là những nông dân chân lấm tay bùn:

Người ta nói nước loạn biết tôi trung, nhà khó biết con hiếu. Một miền đất non trẻ vỏn vẹn chỉ có vài trăm năm lịch sử mà người dân cũng biết sống theo đạo lý Trung Nghĩa, còn nghĩa khí hơn vạn lần những quan binh chịu đầu hàng giặc kia.

Thế mới biết giáo hóa dân chúng là khó đến nhường nào mà cũng biết là công cuộc khai đạo mà Võ tiên sinh làm vất vả, vĩ đại bao nhiêu. 

 

Văn đạo sáng ngời dẫu nước mất nhà tan

Nho giáo sau thời Võ tiên sinh cũng đã bước sang giai đoạn suy tàn, dẫu có hồi quang phản chiếu được một chốc trong thời Minh Mạng. Đất nước bị xâm lăng cũng là một giai đoạn thử lửa cho Nam Bộ, là lúc để các sĩ phu chứng tỏ tài năng và đạo đức của mình. 

Những nhà Nho chân chính vốn chịu ảnh hưởng của tiên sinh đã không làm hổ thẹn danh tiếng sĩ phu Nam Bộ. 

Họ chính là Nguyễn Đình Chiểu mắt mù nhưng vẫn không hàng giặc, chính là Phan Thanh Giản tự tận cho vẹn lòng trung, chính là Phan Văn Trị dùng thơ văn mà thể hiện khí tiết bản thân… Họ chính là những ngọn lửa sau cùng phản ánh sự ảnh hưởng to lớn của tinh thần của Võ Trường Toản đến hậu thế. 

 

Một đời dạy người, khai phát đạo học cho quốc gia, đào tạo nhân tài cho hậu thế, đến nhắm mắt xuôi tay không lưu lại chút gì cho bản thân, con cái cũng không có. Điều Võ tiên sinh để lại cho đời không phải bạc vàng dinh thự mà là chữ Nhân, chữ Nghĩa cho con dân và sĩ phu miền Nam. Tiên sinh đã dùng cuộc đời của mình để trả lời cho câu hỏi về ý nghĩa của cuộc sống theo cách tốt nhất mà một môn đệ Khổng Nho có thể thực hiện được.