ROMEO VÀ JULIET”- CHUYỆN TÌNH CỦA MỌI THỜI ĐẠI
Cũng như Nguyễn Du với Truyện Kiều, câu chuyện truyền thuyết về Roméo và Juliet không phải do William Shakespeare sáng tạo ra.
Truyền thuyết về Roméo và Juliet đã được kể lại nhiều lần hơn 100 năm trước khi William Shakespeare viết thành kịch bản.
Từ hơn một thế kỷ trước, vào năm 1476, tác giả người Ý là Masuccio Salernitano đã kể trong cuốn sách nhan đề “Il Novellino” về một mối tình vụng trộm, những vụ giết người, việc đi đầy biệt xứ, việc một nhà tu hành sẵn lòng giúp đỡ cho đám cưới của đôi trẻ thuộc hai gia đình thù nghịch.
Năm 1530, Luigi da Porta cũng kể lại câu chuyện tình kết thúc bằng việc đôi tình nhân tự sát này với địa điểm diễn ra câu chuyện là thành phố Verona.
Tới năm 1562, nhà thơ Anh là Arthur Brooke đã dùng đề tài này trong tập thơ dài “The Tragical Historye of Romeus and Julius” (Câu chuyện bi thảm của Romeus và Julius), nói về một một tình yêu vụng trộm, không vâng lời cha mẹ và bất tuân luật pháp. Ngôn ngữ trong tập thơ khô khan và thiếu hấp dẫn dẫn dù cho tác giả có cảm tình với cặp uyên ương.
Tới vở kịch “Roméo và Juliet” của William Shakespeare, Juliet được miêu tả như một thiếu nữ đang trở thành phụ nữ. Theo cốt truyện Ý, Juliet 18 tuổi; trong tập thơ của Arthur Brooke, Juliet 16; nhưng đến vở kịch của Shakespeare, Juliet chỉ mới 13 tuổi. Juliet rất đẹp, cái đẹp thánh thiện, thơ ngây và nhiều hy vọng, khiến cho Roméo đã bị hớp mất hồn ngay lúc mới gặp nàng.
Rồi đến khi nằm trong nhà mồ, Roméo ngắm nhìn thi thể của Juliet đã phải than rằng: “Tử Thần đã hút đi mật ngọt trong hơi thở, nhưng bất lực trước sắc đẹp của em!”.
Juliet là một con người thực tế trong khi Roméo thuộc loại người lãng mạn. Trên ban-công thơ mộng, trong khi Roméo thốt ra các lời yêu đương thì Juliet nói tới hôn nhân, bàn về lần gặp nhau sắp tới và nghĩ cách thông tin cho nhau.
Lớn lên bên cạnh bà vú nuôi và mẹ, Juliet đã đã muốn chiều lòng gia đình trong cuộc hôn nhân, nhưng nàng đã suy nghĩ và hành động cho chính mình khi gặp Roméo. Nàng tin rằng tình yêu có thể giúp cho con người vượt qua được mọi trở ngại. Tình yêu đã khiến Juliet trở thành một phụ nữ trẻ dám chịu trách nhiệm về cuộc đời của chính mình.
Romeo là một thanh niên lương thiện, tốt bụng, lịch sự, đẹp trai. Không chỉ các bạn như Mercutio, Benvolio, mà nhiều người khác như bà vú nuôi của Juliet và ngay cả Hầu tước Capulet cũng đã gọi chàng là “chàng trai đức hạnh và biết kiềm chế”.
Cha Lawrence cũng rất yêu mến Roméo và cố gắng làm cho chàng hạnh phúc.
Tới khi gặp Juliet, Romeo đã khám phá ra chính mình, và tình yêu đích thực đã làm cho lời nói của Roméo trở thành thơ! Thật là bi thương khi tình yêu trở thành sâu đậm, khi người ta phải tự sát vì yêu.
“Roméo và Juliet” là vở kịch chứa đựng rất nhiều bài thơ lãng mạn cũng như các bài Sonnet. Trong “Romeo và Juliet”, mỗi nhân vật nói bằng một thứ ngôn ngữ riêng, thể hiện rõ địa vị xã hội của từng người. Shakespeare đã dùng những thể văn khác nhau để mô tả ngôn ngữ gặp gỡ, yêu đương của những người trẻ tuổi; ngôn ngữ vui vẻ của bạn bè; ngôn ngữ thô tục của những người hầu. Shakespeare còn dùng thể văn kiểu Ý khi nói về các bậc cha mẹ ngăn cản những kẻ mới biết yêu, về các người hầu bình luận về tình dục.
Đại Văn Hào William Shakespeare đã viết Bi kịch “Romeo và Juliet” vào năm 1596, vở kịch chính là một bức thông điệp về câu chuyện những hận thù, những xung đột xảy ra trong gia đình hoàng gia, từ Vua Henry-8, Nữ hoàng Mary Tudor, đến Nữ hoàng Elizabeth I, gây ra hàng ngàn vụ giết người, những cuộc chém giết đẫm máu giữa phái Cơ Đốc và phái Tin Lành.
Qua ngòi bút của W. Shakespeare, Romeo và Juliet không chỉ trở thành vở kịch xuất sắc và nổi tiếng nhất của tác giả, được dàn dựng trên nhiều sân khấu, mà còn trở thành một trong những câu chuyện tình yêu nổi tiếng nhất trong lịch sử nhân loại.
Trích bài viết GS Trần Ngọc Thêm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét