Thứ Ba, 16 tháng 11, 2021

Bố dặn con trai: Đừng bao giờ coi vợ như người nhà

 

BỐ DẶN CON TRAI: ĐỪNG BAO GIỜ COI VỢ NHƯ NGƯỜI NHÀ

 

Có người nói lấy nhau rồi sẽ trở thành người một nhà, nhưng bố muốn nói với con rằng: dù các con lấy nhau bao nhiêu lâu, chỉ có bố mẹ và con cái của con mới là người nhà thôi, còn vợ mãi mãi là người yêu. Hôn nhân nhất định phải xây dựng trên cơ sở tình yêu mới hạnh phúc lâu bền được.

 

Vợ con, tuyệt đối chẳng phải người thân liền khúc ruột của con. Con có thể cãi bố, cãi mẹ vì bố mẹ dù có tức giận thì con vẫn là con, không đoạn tuyệt được, cũng chẳng đuổi đi được. Còn vợ con thì không. Quan hệ của con và vợ là mối quan hệ công bằng, nếu như con có lỗi với vợ, vợ con có thể bỏ con đi bất cứ lúc nào.

Những cuộc hôn nhân coi tình yêu như tình thân chỉ thuộc về những người lười biếng, không muốn sự bình đẳng, không muốn cho đi quá nhiều.

Con đừng nghĩ kết hôn là tất cả kết thúc, thành ván đã đóng thuyền rồi thì muốn làm gì thì làm thôi.

 

Con đã rõ rồi đấy, muốn biết được nhân phẩm chân thực nhất của một người? Rất đơn giản, hãy nhìn vào thái độ cư xử của họ trước người nhà. Bởi trước mặt người nhà, họ sẽ tháo bỏ tất cả mặt nạ ngụy trang, thể hiện bản chất chân thực nhất của mình.

Bản chất của con người là vậy, khi những người thân đã thuộc “quyền sở hữu” của chúng ta, đâu có nhất thiết gì phải giữ thật chặt?

Bố nhớ có nghe câu nói của một vị sư huynh tài cao đức trọng: Tôi làm cha, làm thầy của người ta nhưng điều này không đồng nghĩa với việc tôi có thể đạt được sự tôn trọng từ họ. Mỗi ngày, nếu tôi muốn được người ta tôn trọng, tôi vẫn phải cố gắng để đạt tới tiêu chuẩn nào đó. Vì lẽ này, tôi không dám buông lỏng, nghỉ ngơi dù chỉ một giây".

Bố liên tưởng rằng con chỉ có thể giành được sự tôn trọng từ vợ thì con cũng phải cố gắng không lơi lỏng làm một người chồng tốt, chớ “ngơi nghĩ dù chỉ một giây”.

 

Giá trị chân chính của hôn nhân được thể hiện rõ nhất vào lúc cuộc đời rơi vào đen tối: Trong lúc con cô đơn nhất sẽ có người ở bên cạnh con, nghe con than vãn, cổ vũ con vượt qua. khi con thất bại, ngã nhoài trên mặt đất, vẫn sẵn sàng vì con, không một lời trách móc, chê bai mà còn xoa dịu vết thương cho con. Người đó chỉ có thể là người vợ của con.

Bố mẹ cũng có thể làm vậy, nhưng thật đáng tiếc - sự thấu hiểu của bố mẹ dành cho con không sâu sắc được tới thế, và bố mẹ cũng chẳng thể ở bên con lâu được tới thế.

 

Đây cũng chính là điều bố muốn nói với con: Đối xử tốt với vợ mình, là đại sự quan trọng nhất cuộc đời một người đàn ông.

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét