Thứ Tư, 24 tháng 7, 2024

Phái nữ làm đẹp vì ai?

 

PHÁI NỮ LÀM ĐẸP VÌ AI?

Làm đẹp trước tiên là vì bản thân mình, sau đó vì người thân của mình. Mình đẹp không chỉ giúp bản thân tự tin hơn, yêu đời hơn mà còn đem đến năng lượng tích cực cho những người bên cạnh và thể hiện sự tôn trọng của mình đối với người đối diện khi giao tiếp hay làm việc.

Nghĩ sâu hơn một chút thì làm đẹp cho mình chính là làm đẹp cho đời đấy!

Khi chị em cố gắng để “làm đẹp” thì đầu tiên là cho bản thân mình, tiếp theo đó là có thể lan tỏa một năng lượng tích cực đến những người xung quanh: gia đình, bạn bè, đồng nghiệp, đầu tiên là vì bản thân mình. Kế nữa là đi bên chồng, con cũng tự tin hơn!

Mỗi sáng soi gương thấy mình đẹp là có hứng đi làm liền. nhưng có một số chị em không mấy khi nghĩ đến chuyện mình đẹp để vì ai nữa!

Không hẳn những người đẹp đã là những người hạnh phúc, mà những người hạnh phúc họ luôn toát lên một vẻ đẹp tự nhiên, rạng rỡ nhất.

Vì vậy cái đẹp không chỉ là hình thức bên ngoài, mà quan trọng là cuộc sống tâm hồn bên trong.

Khi bạn ở gần và tiếp xúc với một người phụ nữ văn minh, luôn vui vẻ, đầy năng lượng và sẵn sàng lắng nghe bạn nói, đúng không!

Mỗi người phụ nữ sinh ra đều có những vẻ đẹp riêng mà cuộc đời này đã dành tặng cho họ. Như những bông hoa, không đợi khi có người ngắm mới bừng nở, một phụ nữ chân chính hiểu việc làm đẹp là nhu cầu cơ bản của cuộc sống.

 

Thứ Ba, 23 tháng 7, 2024

Mộ trạch làng tiến sĩ

 

MỘ TRẠCH LÀNG TIẾN SĨ

Mộ Trạch là một trong bốn làng của xã Tân Hồng, huyện Bình Giang, tỉnh Hải Dương nổi tiếng là đất khoa bảng, được mệnh danh là "Làng tiến sĩ".

Trong số 82 tấm bia tại Văn miếu Quốc Tử Giám còn lại đến ngày nay thì có tới 18 bia ghi tên 25 vị tiến sĩ làng Mộ Trạch. Còn tại Văn miếu Mao Ðiền, huyện Cẩm Giàng, tỉnh Hải Dương thì có đủ tên của 36 tiến sĩ làng Mộ Trạch.

Làng Mộ Trạch đến năm 1945 dân số mới xấp xỉ một nghìn nhân khẩu. Khoa thi năm Thịnh Ðức thứ tư (1656) cả nước có gần 3.000 sĩ tử về kinh thành dự thi, nhưng chỉ có sáu người đỗ, trong đó có ba người họ Vũ cùng làng Mộ Trạch (Vũ Trác Lạc 20 tuổi, Vũ Ðăng Long 21 tuổi, Vũ Công Lượng 22 tuổi).

Ba năm sau vào khoa thi năm Kỷ Hợi (1659) làng Mộ Trạch lại đậu bốn tiến sĩ. Ðó là Vũ Công Ðạo 23 tuổi, Vũ Bật Hài 24 tuổi, Vũ Cầu Hối 25 tuổi, Lê Công Triều 26 tuổi. Thật là một chuyện hiếm có trong lịch sử.

Tiếng đồn làng Mộ Trạch chiếm hết khoa bảng của thiên hạ đã làm cho các quan trường không khỏi nghi vấn. Gia phả họ Vũ còn ghi một giai thoại: Lại bộ Tả thị lang Nguyễn Văn Phong ngờ rằng người làng Mộ Trạch có tiểu xảo, thần thế gì đó mới có nhiều người đỗ như vậy.

Ba năm sau đến kỳ thi hương, ông xin về Hải Dương làm đề điệu (chủ khảo). Ông cho đào mỗi thí sinh một hố ngồi trong đó làm bài, bên trên mỗi hố đậy một tấm liếp để cách biệt hoàn toàn giữa các thí sinh. Quan giám khảo thì ngự trên chiếc chòi cao để quan sát.

Ông chọn những câu văn hóc hiểm làm đề thi, lại truyền cho hai ban sơ khảo và phúc khảo chỉ được phê chọn những quyển nào chữ viết rõ ràng, không dập xóa, không sửa chữa. Quan trường chấm bài xong tuyển được 30 quyển hợp cách trình quan đề điệu chấm lại. Nguyễn Văn Phong chỉ lựa được sáu quyển, còn thì đánh trượt.

Sau khi xếp thứ bậc rồi khớp phách để yết bảng thì thật bất ngờ, ba người đỗ đầu đều là người làng Mộ Trạch, trong đó có Vũ Văn Hiên 18 tuổi, thi lần đầu đậu ngay giải nguyên; ba người còn lại ở ba xã khác nhau. Từ đó người ta mới tin học trò Mộ Trạch có thực tài, thi cử rất công minh.

Mộ Trạch đúng là lò tiến sĩ. (Theo cuốn "Tiến sĩ nho học Hải Dương").


Tình yêu đích thực không thể tìm kiếm được

 

TÌNH YÊU ĐÍCH THỰC KHÔNG THỂ TÌM KIẾM ĐƯỢC

 

Khác hẳn so với những gì chúng ta từng kì vọng, cũng không giống gì với kiểu người yêu lí tưởng mà bao năm nay ta đang tìm kiếm.

 

Đó chính là mối quan hệ mà bạn sẽ không bao giờ thấy được rằng nó đang tới. Tình yêu này đến một cách đơn giản, nhẹ nhàng, ở một thời điểm mà bạn sẽ không ngờ tới.

Sự kết nối giữa bạn và người kia như thể là điều tự nhiên nhất trên đời. Không lên kế hoạch, không gượng ép, không kì vọng, nhưng mọi thứ lại rất thoải mái và khó quên.

 

Bằng một phép màu không sao lí giải được, bạn và người đó sẽ gặp gỡ rồi cùng gắn bó như những mảnh ghép cạnh nhau trong một bộ xếp hình: vừa khít, hài hòa như sinh ra để dành riêng cho đối phương.

 

Bạn không kì vọng rằng người đó phải thế này thế nọ, phải làm điều này điều kia. Và người đó cũng đối xử tương tự như vậy với bạn.

Cả hai nhẹ nhàng chấp nhận và yêu thương con người thật cũng như bản ngã của đối phương. Lần đầu tiên trong cuộc đời, bạn cảm nhận trọn vẹn cảm giác được thoải mái làm chính mình khi bên cạnh một người nào đó.

 

Và bạn nhận ra rằng, "tình yêu đích thực" chẳng cần giống như những gì mà bạn từng tưởng tượng. Bởi vì sự hạnh phúc không nhất thiết phải đến từ một khuôn mẫu, nó chỉ đơn giản là cảm giác bình yên, trọn vẹn khi ở cạnh người mà bạn yêu. Kiểu tình yêu này là thứ không thể tìm kiếm được. Vì đơn giản vào một ngày đẹp trời nào đó, nó sẽ tự đến và nhẹ nhàng gõ cửa nhà bạn.