Thứ Tư, 2 tháng 6, 2021

Người phụ nữ nhờ tri thức vươn lên đỉnh cao

NGƯỜI PHỤ NỮ NHỜ TRI THỨC VƯƠN LÊN ĐỈNH CAO

THẨM MỸ VIỆN PHƯỢNG NGHI”, rất ăn nên làm ra. Dương Phượng – bà chủ của nhà hàng này vốn là một cô bé nghèo khổ nhút nhát, nhưng nhờ tinh thần chịu khó học tập mở mang kiến thức, nên đã thay đổi được số phận của mình. Khi nói về con đường khởi nghiệp của mình, Dương Phượng tâm sự:

Từ một con bé giúp việc, làm thuê bước lên ghế giám đốc là cả một chặng hành trình đầy cam go gian khổ! Năm 1987, tôi thi đậu vào trường cảnh sát Thanh Hải, nhưng vì tính cách nhút nhát, hễ nghĩ đến sau này mình phải đối mặt với tội phạm, là tôi lại sợ toát mồ hôi. Vậy là tôi quyết định không nhập trường, cha mẹ tôi mắng chửi tôi là: “Đồ vô tích sự”, trong phút nông nổi, tôi bỏ nhà ra đi, một thân một mình lần mò lên tận Cam Túc, qua thị trấn Ngọc Môn, rồi lên Bắc Kinh.

Đây là lần đầu trong đời tôi đến Bắc Kinh, trong túi chỉ có vẻn vẹn 36 đồng. Những ngày tiếp sau đó là chạy khắp nơi để tìm việc làm, những công việc mà tôi đã từng thử tay nghề, như đánh máy với giá mỗi trang giấy nến 7 hào, nhân viên phục vụ khách sạn với mức lương tháng 50 đồng. Để tiết kiệm, tôi chuyển chế độ ngày ăn ba bữa sang chế độ ngày ăn hai bữa, và cuối cùng là ngày ăn một bữa. Có lần, vì đói quá tôi đi không vững nữa, đành ngồi bệt xuống bên hè phố để ngẫm nghĩ sự đời, nhẽ nào mình suốt đời cam phận làm thuê. Tôi không tin điều đó, tôi quyết không cam chịu thân phận đó, trong đầu chợt lóe lên ý nghĩ, phải đi học mới được, vừa làm thuê vừa đi học.

Tôi cho rằng phải kiếm cho được mảnh bằng đại học đã rồi hẵng kiếm việc làm, đó là con đường ngắn nhất. Tháng 9 năm 1988, tôi thi đậu vào Học viện Tài chính tiền tệ trung ương, tôi còn nhớ mức học phí hồi đó là hơn 300 đồng, tôi ky cóp mãi cũng chỉ có 250 đồng, tôi nghĩ đến khả năng phải bán máu, giá máu hồi đó là 54 đồng 200 ml. Với cung cách đó, tôi vừa học vừa làm, đến tháng 9 năm 1991, thì tôi nhận được bằng đại học.

Sau đó ít lâu, tôi đến làm công cho một công ty văn hóa, thời gian đó công ty văn hóa này đang liên kết với Đài phát thanh nhân dân Bắc Kinh lên một chương trình mang tên: “Gặp gỡ đêm nay”. Tôi chủ động nhận trách nhiệm đi vận động tài trợ, sau khi nhận được tài trợ thì tôi tham gia biên tập, thật may là mọi chuyện đều suôn sẻ. Tôi cho rằng được như vậy là nhờ tôi đã gắng công học hành, có vẻ như quyết định tiếp tục đi học của tôi ngày trước là đúng đắn.

Một hôm tôi đến phỏng vấn Cận Vũ Tây, anh ấy đã nói một câu khiến tôi vô cùng thấm thía: “Nghề chỉnh trang sắc đẹp là một sự nghiệp mang đậm tính nhân văn. Với vóc dáng, đôi bàn tay khéo léo và học vấn của em, em sẽ góp phần làm đẹp cho nhiều chị em phụ nữ trên thế giới, giúp cho họ càng tự tin hơn, đó là một ngành nghề rất hay”.

Là một phụ nữ, tôi biết rõ thích làm đẹp là một bản năng của nữ giới, nên làm nghề này chắc chắn sẽ hái ra tiền. Tôi không tự dối lòng mình là rất ham kiếm tiền, chỉ cần đó là những đồng tiền chính đáng, tôi nhen nhóm ý định trở thành thợ thẩm mỹ. Thế là tôi từ bỏ trung tâm văn hóa, dắt theo lưng vốn ít ỏi, đến thành phố Chu Hải để tầm sư học đạo, vẫn theo lối mòn cũ là vừa học vừa làm. Dạo đó tôi thật lận đận vất vả, suốt ngày hết đi làm lại đi học, không còn lấy một phút nghỉ xả hơi, nhưng tôi chưa bao giờ buông lỏng bản thân, cho dù về đến nhà thì trời đã về khuya, tôi vẫn kiên trì đọc sách chuyên môn về thẩm mỹ.

Sau khi kết thúc khóa học, tôi thỏa nguyện ước mơ với chức danh thợ chỉnh trang sắc đẹp cao cấp và tư cách giáo viên chủ trì. Bà chủ cửa hiệu nơi tôi làm thuê có ý mời tôi ở lại tiếp tục làm việc, nhưng tôi kiên quyết từ chối. Tôi lên đường trở lại Bắc Kinh, vì tôi đánh giá thị trường Bắc Kinh rất rộng lớn, hơn nữa sau 5 năm lưu lạc trên mảnh đất Bắc Kinh, cho dù tôi chưa được nhập hộ khẩu vào Bắc Kinh, nhưng trong lòng tôi, thành phố này cũng đã trở nên thân thuộc, tôi tự coi mình là dân Bắc Kinh.

Về đến Bắc Kinh, tôi nắm được nguồn tin, có một thẩm mỹ viện đang đứng trên bờ vực sập tiệm, cần cho thuê cửa hiệu. Tôi tìm đến cửa hiệu đó ngay, ông chủ ngỡ rằng tôi đến thuê cửa hiệu, tỏ ra rất phấn khởi, nhưng tôi thành thực thú nhận, rằng tôi chỉ là một người làm thuê, lấy đâu ra số tiền lớn như vậy để thuê cửa hiệu này, nhưng tôi cả quyết rằng, mình có khả năng quản lý hiệu quả cửa hiệu này, tiếp tục mang lại lợi nhuận. Khi có lãi thì hai bên chia theo tỷ lệ phần trăm, còn mức lương của tôi không dưới 2000 đồng một tháng,

Tôi cam kết, nếu trong vòng 1 năm, mà làm ăn không có lãi, thì tôi chấp nhận làm không công cho cửa hiệu 3 năm. Nghe xong điều kiện của tôi, ông chủ có phần kính nể tôi, và vui vẻ chấp nhận yêu cầu của tôi, hợp đồng nhanh chóng được ký kết. Không đầy nửa năm, cửa hiệu đã bắt đầu có lãi, đó là một chuyện rất phấn khởi, không ngờ tâm trạng ông chủ lại bị mất thăng bằng, ông đưa ra yêu cầu ký lại với tôi một bản hợp đồng khác rất bất lợi cho tôi. Tôi vô cùng tức giận, đùng đùng rời khỏi cửa hiệu không biết giữ chữ tín đó ngay. Trên đường đi, tôi nung nấu ý nghĩ, nhất định phải thành lập một công ty của mình, dự định đó cứ luẩn quẩn trong đầu suốt ngày.

Đến tháng 8 năm 1996, tôi thuê lại một nhà hàng trên đoạn đường phồn hoa tấp nập thuộc khu tây thành phố Bắc Kinh, nhà hàng này đang trên đà thua lỗ, sau đó tôi cải tạo thành cửa hiệu thẩm mỹ. Lúc đó lưng vốn trong tay tôi chỉ vừa đủ trả một tháng tiền thuê nhà, bạn bè khuyên can tôi chớ nên hành động mạo hiểm như thế, nhưng tôi đinh ninh rằng, rủi ro và cơ may thường song hành với nhau. Khi đã có cửa hiệu của riêng mình, tôi trăn trở suy nghĩ cách thức kinh doanh làm sao cho có lãi, hàng ngày, tôi dẫn theo mấy nhân viên đến các khu phố trung tâm để quảng cáo tiếp thị, chúng tôi giảng giải cho các cô gái trên đường về cái hay cái lợi của việc chỉnh trang sắc đẹp, về kiến thức thẩm mỹ, tầm quan trọng của thẩm mỹ v.v… mời họ vào mỹ viện của chúng tôi, khi có khách hàng, chúng tôi phục vụ hết sức tận tình chu đáo.

Tháng 10 năm 1999, tổng số khách hàng cố định của thẩm mỹ viện chúng tôi đã lên đến hơn 2000 người, vươn lên hàng đầu trong giới đồng nghiệp.

Tôi còn nghĩ ra rất nhiều cách gọi là đầu tư tình cảm, ví dụ đối với những khách hàng thường xuyên, thì vào dịp lễ tết như mồng 8 tháng 3, ngày quốc khánh, tết nguyên đán, được tùy ý chọn một lần phục vụ miễn phí; ngày sinh nhật, khách hàng cũng được phục vụ một lần miễn phí, những khách hàng này thường kéo bạn bè đến của hiệu chúng tôi, nói một cách ví von, khách hàng giống như quả cầu tuyết càng lăn càng to, tôi mở thêm hai chi nhánh nữa.

Chặng đường lập nghiệp của Dương Phượng giúp chúng ta hiểu ra một điều: Chỉ cần không ngừng học hỏi, và bươn chải không lùi bước, chắc chắn bạn sẽ thành công.

Cảm nhận bằng trực giác là thế mạnh của phái nữ

 

CẢM NHẬN BẰNG TRỰC GIÁC LÀ THẾ MẠNH CỦA PHÁI NỮ

Cảm nhận bằng trực giác là thế mạnh của phái nữ, bạn gái hãy biết cách phát huy tối đa thế mạnh đó của mình, có thể nói một cách không quá đáng rằng, ở con người phụ nữ thì thứ đáng giá nhất chính là trực giác.

Theo cách nói của Einstein: “Cái đáng giá nhất chính là trực giác”. Trong quá trình tìm hiểu chân lý vũ trụ, ông bộc lộ rất nhiều phẩm chất, nhưng phẩm chất hàng đầu là tin tưởng vào trực giác của mình. Còn bà nữ thủ tướng tiền nhiệm Israel là Golta Mayer thông qua cảm nhận trực giác của mình, cho rằng cuộc chiến tranh vào ngày lễ chuộc tội (của đạo Do Thái) sắp sửa nổ ra. Đáng tiếc là các nghị sĩ mày râu trong nội các do bà lãnh đạo lại phớt lờ lời tiên đoán này, vì họ tin chắc rằng mình hiểu biết nhiều hơn. Nếu như bà Golta Mayer giữ vững dự đoán của mình, thì đã có nhiều người được cứu sống. Nữ hoàng nước Nga Ekaterina khá nhiều lần đưa ra dự cảm của mình, ví dụ, dự đoán về cuộc đại cách mạng ở Pháp và sự hưng thịnh của Napoleon.

Vào năm 1788 Nữ hoàng nước Nga Ekaterina đã ghi chép lại quan điểm cá nhân như sau: “Vị thống soái Caesar đó khi nào mới tới? Ồ, chắc là sắp sửa đến rồi, không thể nhầm lẫn được! nếu như cuộc cách mạng này nổ ra… nếu như nước Pháp không bị diệt vong, thì nó sẽ trở nên hùng mạnh hơn bao giờ hết… Người đàn ông mà nữ hoàng miêu tả năm 1788 đã chào đời vào năm 1769 tại hòn đảo Corse, điều tưởng tượng của bà chỉ vài năm sau đã biến thành hiện thực, tức là chỉ trong vòng một năm thì ở Pháp nổ ra cuộc đại cách mạng, còn Napoleon- nhân vật được lịch sử tôn vinh là vị thống soái quân sự lỗi lạc nhất, thì trở thành nhà lãnh đạo nước Pháp vào năm 1799.

Những hành động quân sự sau này của Napoleon càng chứng minh thêm dự đoán của nữ hoàng, sau khi chinh phục phần lớn địa bàn Châu Âu, thì Napoleon tiến công nước Nga, chỉ có đất nước của bà chặn đứng được bước tiến của ông ta, đặt một dấu chấm than sau những trang sử huy hoàng của Napoleon.

Cảm nhận trực quan thường được người đời gán ghép cho các nhà nghệ thuật và các nhạc sĩ thiên tài, còn các nhà doanh nghiệp, các nhà cải cách, các chính khách hoặc diễn viên thì không rơi vào trường hợp này. Tuy nhiên quá trình tư duy độc đáo của những nhân vật thuộc các lĩnh vực nói trên đều chẳng có gì khác nhau, trong quá trình đó đòi hỏi đầu óc con người được mặc sức tự do suy nghĩ về những tư tưởng khác hẳn nhau, không hề bị chi phối bởi các quy phạm sẵn có.

Nếu như chúng ta hoàn toàn chưa biết gì về chân lý cần tìm hiểu, còn tốt hơn nhiều so với đã biết sơ sơ về cái đó, bởi vì nắm được những nét phác thảo sơ sài, hoặc là có những dự cảm nào đó về hiện thực, thì những khuôn mẫu có sẵn thường trở thành vật cản đối với tư duy của chúng ta. Bởi vậy tốt nhất là hãy mạnh dạn vứt bỏ những khuôn sáo có sẵn để làm lại từ đầu.

Trong rất nhiều trường hợp, chúng ta tỏ ra thiện cảm với ai đó, ngược lại cũng tỏ ra ác cảm với ai đó mà không vì bất kỳ lý do nào, hoặc giả có một cặp vợ chồng theo cách nhìn của mọi người thì chẳng xứng đôi phải lứa tý nào, nhưng họ lại rất gắn bó với nhau, trái lại cũng có những đôi lứa, mọi người cho rằng rất đẹp đôi, thì khi đến gần ngày cưới, bỗng nhiên cô gái đòi chia tay, vì trong quá trình tìm hiểu, nàng luôn cảm thấy bị ức chế ám ảnh bởi một cảm giác hết sức lạ lùng, đến giờ phút cuối, nàng quyết lòng hủy bỏ hôn lễ, sau đó không lâu mới phát hiện ra chàng trai đó đúng là một kẻ lừa đảo.

Một nữ nhân viên làm việc ở bộ phận xử lý bồi thường của công ty bảo hiểm kể rằng, trong khá nhiều trường hợp cô hoàn toàn dựa vào cảm nhận ban đầu, mà đoán đúng ý đồ thực sự của khách hàng, trên cơ sở phán đoán của mình để điều phối công việc, kết quả thường khiến khách hàng rất vừa ý.

Một chị khác cho biết, một đêm chị nằm mơ, thấy cô con gái của chị khóc lóc xin cứu mạng, suốt ngày hôm sau chị luôn sống trong tâm trạng thấp thỏm không yên, thế là chị quyết định lên tàu hỏa đi thăm người con gái đang học đại học ở nơi xa, khi đến nơi được biết đúng hôm chị nằm mơ, tại nhà trường xảy ra sự cố nổ nồi hơi, người con gái của chị đang tắm chẳng may bị nạn. …

Cảm nhận trực quan là thế mạnh của phái nữ, phụ nữ cần triệt để khai thác lợi dụng thế mạnh này để đi đến thành công, nói cách khác xác suất thành công của nữ giới cao hơn nam giới mấy phần trăm.

Thứ Ba, 1 tháng 6, 2021

Lợi ích tuyệt vời của lối sống tối giản

 

Cuộc sống hiện đại bộn bề dễ dàng cuốn chúng ta vào vòng xoáy vô định của chủ nghĩa vật chất. Vậy, làm thế nào để sống thật bình tâm, hạnh phúc? Có thể lối sống tối giản là câu trả lời mà bạn vẫn luôn tìm kiếm.

Thực ra, xu hướng giảm tải cuộc sống đã bắt nguồn từ thuở xa xưa. Nó không hề suy yếu hay biến mất mà chỉ đổi thay dáng dấp cho phù hợp với từng thời kỳ. Theo thời gian, lối sống này dần lan tỏa rộng khắp.

.

Tại xứ sở Mặt trời mọc, phong cách sống đơn giản (Danshari) có nguồn gốc từ phái Thiền Tông (Zen Buddhism). Triết lý Thiền Tông cho rằng, khi con người càng ít bị ràng buộc bởi vật chất thì đời sống tinh thần sẽ càng thanh thản và nhẹ nhàng hơn. Thực hành lối sống này, người dân đất nước Phù Tang chủ động giảm bớt đồ dùng không cần thiết để đầu tư thời gian và tâm sức vào các giá trị bền vững khác trong cuộc sống.

.

Minimalism (chủ nghĩa tối giản hay phong cách tối giản) là một phong trào nghệ thuật nổi tiếng của thành phố New York vào đầu những năm 60 của thế kỷ XX. Đúng như tên gọi, chủ nghĩa này chú trọng vào việc tinh giản đường nét thiết kế, trang trí và tạo hình. Tuy đơn giản nhưng cấu trúc tổng thể của tác phẩm vẫn phải thanh lịch, hài hòa, cân đối và không được tùy ý, cẩu thả. Bên cạnh những ứng dụng rộng rãi trong phim ảnh, kiến trúc, đồ họa, nhiếp ảnh, thời trang, chủ nghĩa tối giản còn nhanh chóng trở thành triết lý sống phổ biến trên toàn thế giới.

.

Lối sống tối giản là tư duy sàng lọc để loại bỏ điều thứ yếu và tập trung vào những thứ thật sự quan trọng. Triết lý này mang đến góc nhìn điềm tĩnh, cởi mở và lạc quan hơn về công việc cũng như cuộc sống, đồng thời giúp chúng ta xây dựng phong cách sinh hoạt lành mạnh, tìm thấy sự bình yên trong tâm hồn và tận hưởng một cuộc sống tự do, hạnh phúc.

.

NHỮNG LỢI ÍCH CỦA LỐI SỐNG TỐI GIẢN

*  Xây dựng tinh thần minh mẫn và cảm giác bình an

Đa số chúng ta phụ thuộc quá nhiều vào các vật dụng cá nhân hay những thiết bị điện tử hiện đại như điện thoại di động, laptop, máy tính bảng, tivi. Việc sở hữu nhiều tài sản có giá trị khiến người ta dễ bị căng thẳng, lo lắng vì sợ để quên hoặc lạc mất chúng.

Lối sống tối giản cho phép chúng ta đơn giản hóa cuộc sống và tự tách mình khỏi sự ràng buộc cố hữu với những đồ đạc không cần thiết. Rõ ràng, khi sở hữu càng ít vật chất, bạn sẽ càng cảm thấy an tâm, thoải mái hơn. Do đó, chủ nghĩa tối giản là một phương thức tăng cường sức khỏe tinh thần rất hữu hiệu.

.

*  Trải nghiệm cuộc sống lành mạnh, tốt đẹp hơn

Bạn có biết, không gian sống ảnh hưởng rất lớn đến chất lượng sinh hoạt của chúng ta? Các nhà khoa học đã phát hiện ra rằng một ngôi nhà gọn gàng, sạch sẽ có thể tạo ra cảm xúc tích cực, khuyến khích sự tỉnh táo và tư duy mạch lạc; trong khi một nơi ở bừa bộn, nhếch nhác sẽ dẫn đến nhiều suy nghĩ bi quan, chán nản. Khi loại bỏ đồ đạc không cần thiết, chúng ta cảm thấy không gian sống trở nên sáng sủa, rộng rãi. Tâm trạng vì thế cũng sẽ nhẹ nhàng và tự do hơn.

Thêm vào đó, thay vì dành quá nhiều thời gian cho việc mua sắm, bạn đã có thêm những phút giây thư thái để phát triển bản thân. Thực hành lối sống tối giản, chúng ta hoàn toàn có thể chủ động phân bổ quỹ thời gian hợp lý nhằm tập trung tối đa vào các sở thích, đam mê cá nhân như: chạy bộ, leo núi, tập yoga, đọc sách, đi du lịch, vẽ tranh, viết lách… Và cuối cùng, bạn sẽ ngạc nhiên khi chứng kiến sự thay đổi tích cực của chính mình đấy!

.

* Tận hưởng sự tự do

Với ước mong có được một cuộc sống sung túc theo đúng quy chuẩn của xã hội, hầu hết chúng ta đều phải làm việc vất vả và căng thẳng mỗi ngày, thường xuyên ôm thêm việc, làm thêm giờ. Đồng thời, việc mua sắm và sở hữu nhiều của cải trong khi khả năng chi trả có hạn khiến bạn dễ suy sụp và cảm thấy nặng nề. Hơn nữa, đôi khi, mối lo ngại về việc có thể đánh mất đồ đạc là sự ràng buộc vô hình làm chúng ta ngộp thở.

Nếu áp dụng lối sống tối giản thì bạn sẽ tự giải phóng bản thân khỏi tình trạng làm việc quá sức, mối bận tâm vật chất hoặc thậm chí là sự nợ nần. Lúc đó, bạn có nhiều khoảng lặng cần thiết cho sự minh triết trong suy nghĩ để tập trung vào giá trị cốt lõi của cuộc sống cá nhân, xây dựng sự nghiệp vững chắc và tận hưởng những ngày nghỉ vui vẻ, nhẹ nhàng.

.

*. Đầu tư vào những mối quan hệ ý nghĩa

Lối sống tối giản không chỉ đơn thuần nhấn mạnh vấn đề vật chất mà còn chú trọng vào việc sàng lọc và duy trì những mối quan hệ quan trọng trong cuộc đời chúng ta. Là một tín đồ tối giản, bạn không còn cảm giác ghen tị hay áp lực khi chứng kiến bạn bè, đồng nghiệp sở hữu nhà đẹp, xe tốt cũng như không cố gắng lấy lòng hoặc gây ấn tượng với mọi người. Lúc này, bạn có dịp nhìn nhận sâu sắc con người mình như vốn dĩ, đồng thời xây dựng những mối quan hệ thật sự gắn bó, bền chặt.

.

Trong cuộc sống hiện đại, lối sống tối giản sẽ hàm chứa những ý nghĩa khác nhau, tùy theo cảm nhận của mỗi người. Việc thực hành triết lý này cũng mang tính cá nhân, phụ thuộc hoàn toàn vào mức độ sẵn sàng buông bỏ của bạn. Tuy nhiên, xét cho cùng, đây vẫn là một cách sống lạc quan, tích cực, dẫn dắt chúng ta trở về với trải nghiệm sống tự do và những ý niệm tinh tế.

.

Tham khảo: The Minds Journal

 

 

Sức mạnh của ánh mắt con người

SỨC MẠNH CỦA ÁNH MẮT CON NGƯỜI

Chắc hẳn bạn đã trải nghiệm, khi trong một căn phòng đông người và ồn ào, bạn bắt gặp ánh mắt của một người khác. Nó gần giống như một cảnh trong phim - phần còn lại của thế giới mờ nhạt đi trong khi bạn và tâm hồn kia được kết nối giây lát trong sự hiểu biết lẫn nhau rằng người đó đang nhìn mình và mình nhìn người đó.

Tất nhiên, nhìn mắt nhau không phải lúc nào cũng thú vị đến thế- đó là một phần tự nhiên của hầu hết các cuộc trò chuyện thông thường - nhưng nó gần như luôn là quan trọng. Chúng ta đưa ra các giả định về tính cách con người dựa trên mức độ người đó nhìn vào mắt ta hoặc nhìn đi chỗ khác khi ta nói chuyện với người đó. Và khi ta gặp những người lạ trên phố hoặc ở nơi công cộng khác, ta có thể cảm thấy bị từ chối nếu người đó không nhìn mắt ta.

Điều này ta đều biết qua kinh nghiệm hàng ngày. Nhưng các nhà tâm lý học và nhà thần kinh học đã nghiên cứu về sự giao tiếp bằng mắt trong nhiều thập kỷ và những phát hiện hấp dẫn của họ tiết lộ nhiều hơn về sức mạnh của nó, bao gồm cả những gì mắt ta thể hiện ra và giao tiếp mắt làm thay đổi như thế nào điều ta nghĩ về người khác khi họ nhìn lại mắt ta.

Không gì đáng ngạc nhiên, sự xúc động khi biết rằng ta là đối tượng của một tâm trí khác làm ta ngỡ ngàng. Việc bắt gặp cái nhìn trực tiếp của người khác cũng cản trở 'bộ nhớ làm việc' của ta (tức khả năng lưu giữ và sử dụng thông tin trong tâm trí trong thời gian ngắn), trí tưởng tượng và khả năng kiểm soát tinh thần của ta, nghĩa là khả năng chặn thông tin không thích ứng. Có thể chính bạn đã trải nghiệm những hiệu ứng này một cách trực tiếp mà không để ý, khi mà bạn ngừng nhìn mắt với một người khác để tập trung vào điều mình đang nói hoặc nghĩ. Một số nhà tâm lý học thậm chí khuyên nhìn đi chỗ khác như một chiến lược để giúp trẻ nhỏ trả lời được các câu hỏi.

Cùng với việc gửi bộ não của chúng ta vào môi trường xã hội, nghiên cứu cũng cho thấy rằng giao tiếp bằng mắt hình thành nhận thức của ta về con người đang nhìn ta. Chẳng hạn, chúng ta thường nhận thức những người giao tiếp bằng mắt là thông minh hơn, có lương tâm và chân thành hơn (ít nhất ở các nền văn hóa phương Tây), và ta dễ tin điều họ nói hơn.

Tất nhiên, giao tiếp bằng mắt quá nhiều cũng có thể khiến ta không thoải mái - và những người nhìn chằm chằm mà không buông tha có thể được coi là đáng sợ. Trong một nghiên cứu được thực hiện tại một bảo tàng khoa học, các nhà tâm lý học gần đây đã cố gắng thiết lập mức thời gian ưa thích của giao tiếp mắt. Họ kết luận rằng, trung bình, nó là 3 giây (và không ai thích cái nhìn kéo dài hơn 9 giây).

Trí tuệ của dân gian chắc chắn coi việc giãn đồng tử là hấp dẫn. Ở những giai đoạn khác nhau trong lịch sử, phụ nữ thậm chí đã sử dụng một chiết xuất từ một loại cây để cố tình làm giãn đồng tử như một cách để làm cho mình trông hấp dẫn hơn (tên thông tục của loại cây này là 'belladonna').

Nhưng khi bạn nhìn sâu vào mắt người khác, đừng nghĩ rằng chỉ có các đồng tử là gửi thông điệp cho bạn. Một nghiên cứu khác gần đây cho thấy rằng ta có thể đọc được những cảm xúc phức tạp ở cơ mắt - nghĩa là, người đó đang nheo mắt hay mở to mắt. Vì vậy, ví dụ, khi chán ghét thì người ta nheo mắt lại, sự diễn cảm bằng mắt này - giống như diễn cảm trên mặt - cũng báo hiệu sự chán ghét với người khác.

Câu ngạn ngữ về đôi mắt là một cửa sổ tâm hồn có nhiều điều đúng. Thực tế, có một thứ gì đó vô cùng mạnh mẽ khi nhìn sâu vào mắt một người khác. Người ta nói rằng đôi mắt là phần duy nhất của não tiếp xúc trực tiếp với thế giới bên ngoài.