TRỞ THÀNH TRIỆU PHÚ NHỜ KINH DOANH MẶT HÀNG ÍT AI NGỜ TỚI
Thị trường đồ cũ đã giúp cho chàng trai Yusuke Mitsumoto có được lợi nhuận ngay từ lần kinh doanh đầu tiên.
Mở thử dịch vụ trực tuyến mua bán đồ cũ
Như một thử nghiệm xã hội, chàng doanh nhân 36 tuổi tung ra một ứng dụng kết nối người bán và mua hàng cũ trên mạng vào tháng 6 để kiểm tra ý tưởng nghe khá "điên rồ" này. Sau 16h, Mitsumoto choáng váng khi phát hiện ra ứng dụng đã ghi nhận các giao dịch trị giá 360 triệu yen (3,2 triệu USD) và phải tạm đóng cửa dịch vụ vì lo ngại rủi ro.
Một ngày sau, từng đoàn xe tải chở quần áo và đồ điện tử bắt đầu xuất hiện và 6 nhân viên của anh phải xếp hàng để chuyển đồ vào văn phòng nhỏ tại Tokyo.
Cứ 10 người bán thì chỉ có 1 người không giao hàng như đã hứa. Điều đó đã đủ để Mitsumoto tin kế hoạch sẽ thành công. "Tất nhiên, tôi tin rằng người tốt sẽ nhiều hơn người xấu, nhưng câu hỏi đặt ra là bao nhiêu. Đây không phải là điều bạn có thể tìm ra mà không thử", anh chia sẻ.
Vào tháng 8, anh mở lại dịch vụ với tên Cash để thu thập hàng cho một flea market (chợ đồ cũ) trực tuyến.. Tổng số hàng được giới hạn ở mức 10 triệu yên/ngày, và chỉ giới hạn ở điện thoại thông minh, túi xách cao cấp, đồng hồ, quần áo và một vài mặt hàng cụ thể khác.
Khách hàng chỉ cần chụp một ảnh và được hãng ra giá cố định (không thỏa thuận hay mặc cả). Giá này được đặt tự động dựa trên dữ liệu thu thập được từ các thị trường cũ khác và Cash kiếm tiền bằng cách bán lại hàng hóa.
Đồ cũ là một thị trường lớn
Đồ cũ là một thị trường lớn ở Nhật Bản, có trị giá 1.600 tỷ yên (hơn 14 triệu USD), theo Reuse Business Journal.
Công ty Bookoff Corp của nước này có hàng trăm cửa hàng mua và bán mọi thứ từ sách cũ đến đồ điện tử tại Nhật và một số nước khác.
Ngoài ra, thị trường đồ cũ Nhật Bản còn phát triển nhờ ứng dụng của công ty khởi nghiệp Mercari, giúp mọi người tự bán đồ cũ của mình.
Còn ứng dụng của anh Mitsumoto hơi khác một tí. Anh sẽ giúp mọi người bán đồ cũ của mình – những người không có thời gian hoặc kỹ thuật để chụp ảnh, mô tả hàng hóa và trao đổi thông tin với các khách hàng.
Với sự rộng mở của thị trường ngách này, anh biết rằng, vấn đề thời gian là rất quan trọng trước khi các đối thủ lớn hơn ra mắt dịch vụ tương tự.
Vì vậy, khi Mitsumoto nhận được một tin nhắn trên Facebook vào lúc 1h58 ngày 4/10 lúc 1:58 sáng, “Hi! Tôi là Kameyama … “, anh biết rằng, mình đã có lợi thế trong cuộc đua dành thị phần. Bởi Keishi Kameyama – nhà sáng lập DMM là một trong những người giàu nhất Nhật Bản, sở hữu một đế chế truyền thông và công nghệ với doanh thu 1,6 tỷ USD.
Thà hợp tác còn hơn đối đầu
Sau lời đề nghị và cân nhắc cẩn thận, Mitsumoto quyết định bán công ty cho DMM với giá 7 tỷ yên (tương đương, 62 triệu USD) nhưng vẫn tiếp tục điều hành.
“Đối với những người làm Internet ở Nhật Bản, DMM là một cái tên đáng sợ, thà hợp tác còn hơn đối đầu”, vị triệu phú này phân tích.
Một tuần sau khi thỏa thuận này được công bố, Mercari – công ty khởi nghiệp đầu tiên được định giá trị hơn 1 tỷ USD của Nhật Bản – cũng ra mắt một dịch vụ tương tự. Đó là khi vị triệu phú này biết rằng mình đã đúng.
Trao đổi về thương vụ này, ông chủ DMM nhận định: “Kinh doanh trên mạng không phải chỉ cần vốn và thiết bị, bạn cần một trực giác nhất định, một cảm quan thiết kế và khả năng để duy trì dịch vụ”.
“Tôi đánh giá cao một vở kịch được dựng nên. Thế nhưng không nhiều người táo bạo như vậy trên thế giới này”, vị tỷ phú 56 tuổi hài hước nói.
Theo số liệu của tạp chí Nhật Bản “Japan Re-use Business Journal”, hiện có khoảng hơn 20 công ty Nhật Bản đã thành lập ít nhất 62 cửa hàng hoặc nhà phân phối chuyên bán hàng Nhật đã qua sử dụng tại 8 nước Đông Nam Á trong những năm gần đây.
Dự đoán, việc xuất khẩu và buôn bán đồ cũ của người Nhật có thể phát triển thành một ngành công nghiệp trị giá hàng tỷ USD tại thị trường này.