Ảnh: Vinícius de Oliveira ngày còn bé
(trái) và khi trưởng thành (phải)
CẬU BÉ ĐÁNH GIÀY ĐÓI KHÁT ĐỔI ĐỜI TỪ LÒNG LƯƠNG THIỆN
Cuộc sống ngày càng hiện đại, con người ngày càng xa rời đạo đức truyền thống. Nhiều người vì theo đuổi danh lợi mà quên đi lòng lương thiện từ đáy lòng mình, cứ thế mà bị thùng thuốc nhuộm tàn khốc của xã hội vấy bẩn, làm những chuyện trái với lương tâm.
Tuy nhiên, giữa cuộc đời này, lòng tốt vẫn như những ngọn lửa nhỏ thắp sáng trong bóng tối mịt mù của nhân loại, ở khắp mọi nơi trên thế giới vẫn có những câu chuyện kể về lòng tốt, để chúng ta biết rằng lòng tốt vẫn còn tồn tại và rất đẹp. Câu chuyện có thật “Lòng lương thiện không cần thông qua sát hạch” dưới đây là một ví dụ minh chứng.
Walter Salles là một đạo diễn nổi tiếng ở Brazil. Khi chuẩn bị làm một bộ phim mới và cần phải lựa chọn vai diễn, ông đã tiến hành chọn qua rất nhiều học sinh trong trường nghệ thuật, nhưng không ai khiến ông vừa ý.
Một này nọ, Walter phải đi công tác ở ngoại ô phía tây thành phố, trong lúc đứng đợi ở ga tàu trước quảng trường thì gặp một cậu nhóc đánh giày khoảng chừng mười mấy tuổi.
Cậu nhóc lễ phép hỏi: “Cháu chào ông, ông có muốn đánh giày không ạ?”
Walter cúi thấp xuống nhìn đôi giày da mới đánh cách đây không lâu, bèn lắc đầu từ chối.
Khi ông quay lưng bước đi được mười mấy bước, bỗng nhiên nhìn thấy cậu nhóc vừa nãy mặt đỏ bừng chạy theo, ánh mắt cầu khẩn: “Thưa ông, cả ngày hôm nay cháu chưa có gì vào bụng cả, ông có thể cho cháu mượn ít tiền được không ạ? Từ mai cháu sẽ đánh giày chăm chỉ hơn nữa, bảo đảm một tuần sau cháu sẽ trả tiền cho ông!”
Walter nhìn cậu nhóc quần áo rách rưới, đói khát trước mặt, không thể không thương xót, bèn móc mấy đồng bạc trong túi rồi đặt vào tay cậu nhóc. Cậu bé cảm kích và nói: “Cháu cảm ơn Ông”, thế rồi chỉ trong nháy mắt đã không thấy hình bóng đâu cả. Walter lắc đầu, vì những cậu nhóc lừa gạt trên phố như vậy ông đã gặp quá nhiều rồi.
Nửa tháng sau đó, Walter quên hoàn toàn chuyện về cậu nhóc đánh giày mượn tiền mình. Nhưng thật bất ngờ, trong một lần có việc đi qua nhà ga, bỗng nhìn thấy một bóng dáng gầy gò nhỏ bé đang vẫy gọi ông từ phía xa: “Thưa ông, xin đợi một chút ạ!” Đợi đến khi cậu bé chạy lại mặt mũi đầy mồ hôi và trả lại mấy đồng bạc, Walter mới nhận ra đó chính là cậu bé đánh giày mượn tiền mình lần trước.
Cậu nhóc thở hổn hển nói: “Thưa ông, cháu ở đây đợi ông lâu lắm rồi ạ, cuối cùng hôm nay đã trả được tiền cho ông rồi!” Walter nhìn mấy đồng bạc còn ướt nhẹp vì mồ hôi trong tay mình, mà lòng chợt thấy ấm áp lạ thường.
Ông quan sát kỹ cậu nhóc trước mặt mình một lần nữa, và bỗng nhận thấy cậu ta rất phù hợp với hình tượng nhân vật chính cậu bé trong tưởng tượng của mình. Walter đút lại mấy đồng bạc vào trong túi áo cậu nhóc: “Chút tiền lẻ này ta thành tâm thành ý cho cháu đấy, không cần trả lại ta đâu”. Và ông cười rồi nói: “Ngày mai cháu hãy đến văn phòng đạo diễn của công ty điện ảnh ở trung tâm thành phố gặp ta, ta có điều bất ngờ lớn dành cho cháu đấy”.
Sáng sớm ngày hôm sau, bảo vệ nói với Walter, bên ngoài có một đám trẻ con đến tìm. Ông ngạc nhiên ra ngoài xem, thì bất ngờ nhìn thấy cậu nhóc đánh giày đó hào hứng chạy lại, vẻ mặt hồn nhiên nói: “Thưa ông, đây là những đứa trẻ lang thang không có cha mẹ giống như cháu, chúng cũng mong ước có những điều bất ngờ!”
Walter không ngờ rằng một đứa bé lang thang nghèo khổ lại có một trái tim lương thiện đến thế!
Qua quan sát và chọn lựa nhiều lần, ông phát hiện trong đám trẻ, thực sự có vài đứa còn lanh lợi hơn cả cậu nhóc, còn phù hợp với nhân vật chính trong kịch bản hơn, nhưng cuối cùng ông vẫn chỉ chọn cậu nhóc đó, rồi chỉ viết vào mục nguyên nhân miễn thử việc trong hợp đồng tuyển dụng là: Lương thiện không cần qua sát hạch! Vì ông thấy cậu bé rất lương thiện, trong khi chính bản thân phải đối mặt với những khó khăn, mà vẫn vô tư đem hy vọng và cơ hội của mình chia sẻ với những người khác.
Đúng là tấm lòng lương thiện trong sáng! Cậu bé trong phim ông cần tìm cũng chính là người lương thiện, bác ái, không ích kỷ như vậy.
Cậu nhóc đánh giày đó tên là Vinícius Vinícius de Oliveira. Dưới sự chỉ dạy của đạo diễn Walter, Vinícius đã diễn xuất rất thành công vai diễn nhân vật chính cậu bé trong phim với nhan đề “Central Station” (Central do Brasil).
Bộ phim cũng đã dành được nhiều giải thưởng danh giá như giải Gấu Vàng liên hoan phim quốc tế Berlin.
Nhiều năm sau, cậu nhóc đánh giày Vinícius de Oliveira đã trở thành chủ tịch của một công ty Văn hóa Điện ảnh và anh đã viết cuốn tự truyện “Cuộc đời diễn viên của tôi”.
Trên bìa cuốn sách có dòng chữ mà chính đạo diễn Walter từng viết: “Lương thiện không cần qua sát hạch”. Và ở dưới là đánh giá của ông đối với Vinícius de Oliveira: “Lòng lương thiện, từng khiến cậu ta đem cơ hội của mình trao cho những đứa trẻ khác. Cũng chính là sự lương thiện ấy, đã khiến cơ hội của cuộc đời không bỏ qua cậu!”
Bài học rút ra: “Mọi phúc lành đều liền với chữ Tâm”