Thứ Ba, 2 tháng 5, 2023

Ký ức tuổi thơ...


KÝ ỨC TUỔI THƠ...

 

Trong hành trang mỗi đời người có một quãng thời gian in đậm vào ký ức: Đó là tuổi học trò, tuổi thơ. Là một “miền xanh thẳm”.

Cái miền xanh miền hạ nhớ ấy cứ rạo rực trong lòng với màu hoa phương vĩ nở tưng bừng: “Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng - Em chở mùa hè của tôi đi đâu” (Lời bài hát Phượng hồng).

 

Và rộn ràng với điệp khúc của tiếng ve: “Chia tay - Chia tay” khi mùa hè đến với những dòng lưu bút màu mực tím bao thương nhớ tuổi học trò.

Ký ức tuổi thơ gắn với bao kỷ niệm sân trường dưới tán bàng rộng xanh mướt đã diễn ra và lưu giữ những trò chơi rồng rắn của các cô, các cậu “chúng tớ, chúng mình”.

Là nơi có cánh cổng trường như trang sách mở ra, đóng lại - cánh cổng khép bao nỗi niềm và mở ra bao ước vọng...

 

Ôi cái tuổi học trò luôn ngước nhìn lên vòm trời xanh lộng gió bất chợt gặp một sắc cầu vồng bắc sau cơn mưa rào tháng 6 sao mà lung linh đến thế.

Và cánh diều chao liệng réo rắt tiếng sáo nâng bổng cả người mình lên khi ta bất chợt nhận ra: “Mùa hạ chín, da trời còn xanh vỏ...”. 

 

Nhà văn Nguyễn Nhật Ánh đã từng ao ước thật có lý: “Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ”. Con tàu ấy chạy trên đường ray của ký ức. Hai đường ray dài tít tắp song song với bao hồi ức của ngày và đêm, của ấm và lạnh, của buồn và vui...

Nhưng sân ga thì bao giờ cũng rộn ràng náo nức để đón về và tiễn đi mới mẻ.

 

Tuổi thơ có cũ bao giờ. Con tàu ấy mở ra bao ô cửa. Có khoang tàu riêng dành cho bạn bè, thầy cô. Có khoang tàu riêng dành cho mẹ cha, anh chị em ta. Mỗi ngăn ký ức chứa đựng và sẻ chia đều yêu thương và trao gửi.

Ký ức tuổi thơ lại về thôn xóm ruộng đồng vườn nhà với những cây rơm:  Về với cánh võng ru hời tuổi thơ của bà gợi cho ta niềm băn khoăn nghẹn thắt: “Lưng bà võng xuống - Biết mắc vào đâu”. 

 

Ký ức tuổi thơ về với vòng tay rộng mở yêu thương âu yếm của mẹ như nhà thơ Chế Lan Viên đã từng chiêm nghiệm: “Con dù lớn vẫn là con của mẹ - Đi suốt đời lòng mẹ vẫn theo con”. Theo con cả bao kỷ niệm tươi xanh - Cả bao ước vọng bời bời...

Nguyễn Ngọc Phú

Thứ Hai, 1 tháng 5, 2023

Bài học cuộc sống từ "Vua hề Sác-lô"

BÀI HỌC CUỘC SỐNG TỪ "VUA HỀ SÁC-LÔ"

Charlie Chaplin có một câu nói nổi tiếng về quan điểm sống: "Cuộc sống sẽ rất tuyệt nếu bạn không e sợ nó. Tất cả những gì chúng ta cần là sự dũng cảm, trí tưởng tượng... và một ít bột để nhào nặn."

Chaplin cũng như tất cả những con người bình thường khác với đầy đủ những vui buồn hay thành công, thất bại trong cuộc sống, nhưng sự vĩ đại là ông đã rút ra được những bài học đáng giá và vượt qua để dần dần sống một cuộc sống tuyệt vời như ông đã nói...

Bắt đầu bằng việc biết yêu bản thân mình. Ngày hôm nay chúng ta hãy cùng học theo Chaplin để biết cách yêu quý bản thân và từ đó trưởng thành hơn theo những bài học của ông:

Thấu hiểu trái tim

"Khi bắt đầu biết yêu bản thân mình tôi nhận ra rằng ý thức có thể làm tôi nhiễu loạn và khiến tôi trở nên yếu đuối. Nhưng khi lắng nghe trái tim mình, ý thức đó trở thành một kẻ đồng hành có ích. Ngày hôm nay tôi gọi sự kết nối đó là sự thấu hiểu trái tim."

"Chúng ta không còn phải lo sợ về những sự tranh cãi, đối đầu hay bất cứ vấn đề nào với bản thân chúng ta hay với những người khác. Kể cả khi các vì sao có xung đột va chạm rồi sản sinh ra môt thế giới mới. Ngày hôm nay tôi biết đó chính là cuộc sống!"

"Một ngày thiếu đi nụ cười là một ngày bị lãng phí." Vậy thì, bạn và tôi, chúng ta đừng lãng phí thêm một ngày nào nữa!

-------------------

Ảnh: Charlie Chaplin trong phim The Little Tramp (1915)

Charlie Chaplin - "vua hề Sác-lô" để lại cho lịch sử không chỉ là những bộ phim câm kinh điển và thâm sâu, mà còn là một nhân cách lớn với những bài học sâu sắc về cuộc sống...Ông đã sống một cuộc đời thú vị cả trên phim ảnh và đằng sau ống kính.

Chaplin là nghệ sĩ nhiều sáng tạo và gây nhiều ảnh hưởng nhất trong kỷ nguyên phim câm, được biết đến nhiều nhất với nhân vật kẻ lang thang trong "The Little Tramp". Đó là hình ảnh một người đàn ông thấp bé có ria mép hình bàn chải, đội mũ hình quả dưa, mặc chiếc áo khoác chật trong khi quần và đôi giày quá khổ, cầm ba-toong tre và bước đi nhanh nhẩu, vui mắt.

Charles Spencer Chaplin sinh ra tại London vào ngày 16/04/1889, sự nghiệp giải trí của ông kéo dài tới 75 năm cho đến khi ông mất vào tuổi 88 tại Thụy Sỹ vào ngày 25/12/1977. Và trong suốt thời gian hoạt động ông đã giành được một số lượng lớn các giải thưởng cao quý cho những cống hiến của mình.

Trong đó phải kể đến giải Thành tựu trọn đời vào năm 1972. Khi ông lên nhận giải trong đêm trao giải Oscar, cả khán phòng đã đứng lên vỗ tay suốt 5 phút và đây là tràng vỗ tay dài nhất trong lịch sử Lễ trao giải của giải thưởng danh giá này.

Năm 1999, Viện phim Mỹ xếp Charlie Chaplin đứng thứ 10 trong danh sách những nam huyền thoại của điện ảnh mọi thời đại.

Trái ngược với nhân vật huyên náo ở trong phim, Chaplin ở ngoài đời trầm tính và kín đáo. Ông sống giản dị, một cuộc sống không-triệu-phú trong một căn nhà dân dã ngay cả khi ông kiếm được hàng triệu USD.

Những gì ông để lại cho lịch sử không chỉ là những bộ phim câm kinh điển và thâm sâu, mà còn là một nhân cách lớn với những bài học sâu sắc về cuộc sống.

 

 

Trò chuyện giữa 2 nhà nổi tiếng Einstein và Charlie Chaplin

  

TRÒ CHUYỆN GIỮA 2 NHÀ NỔI TIẾNG EINSTEIN VÀ CHARLIE CHAPLIN

 Einstein nói:

– "Tôi rất ngưỡng mộ nghệ thuật của ông, nhất là sự phổ quát trong ấy. Ông chẳng cần nói gì… Vậy mà cả thế giới vẫn hiểu được." Charlie Chaplin đáp lời:

– “Đúng vậy. Nhưng danh tiếng của ông còn vĩ đại hơn mà. Cả thế giới ngưỡng mộ ông, dù chẳng ai hiểu được ông nói gì."

ST