Thứ Sáu, 10 tháng 3, 2023

Những chân lý cuộc sống giúp bạn bình an và hạnh phúc


NHỮNG CHÂN LÝ CUỘC SỐNG GIÚP BẠN BÌNH AN VÀ HẠNH PHÚC

 

Tâm đơn giản, cuộc sống cũng trở nên giản đơn, rồi hạnh phúc sẽ tự sinh sôi; tâm tự do, cuộc sống cũng trở nên tự tại, đến đâu cũng tự tìm thấy niềm vui. Lúc không như ý hãy nghĩ thoáng. Cuộc đời có rất nhiều thứ có thể buông bỏ được.

 

1. QUY TẮC CHIẾC GƯƠNG

Điều này có nghĩa mỗi người bạn gặp trong đời đều là một chiếc gương cho chính bạn. Họ phản ánh tính cách, đặc điểm của bạn, kể cả những người bạn không thích. Những đặc điểm bạn thấy ở mọi người xung quanh cho bạn cơ hội nhận biết bản thân chân thực nhất.

 

Tất cả những phẩm chất bạn ngưỡng mộ nhất, hoặc những tính cách bạn ghét nhất đều phản ánh chính bạn. Ví dụ, nếu một ai đó đối xử với bạn một cách không tôn trọng, đó có thể do cách bạn xử sự với người khác mà không để ý.

Nếu bạn muốn thay đổi điều gì đó trong mối quan hệ, hãy bắt đầu từ chính mình, hãy thay đổi theo cách bạn muốn nhận được.

 

2. SỨC MẠNH CỦA SỰ LỰA CHỌN

Mọi thứ xảy ra trong cuộc đời đều là kết của những gì bạn chọn: bạn bè, cách sống, niềm tin, tất cả hợp thành tính cách của bạn. Chúng ta là tác giả của số phận chính mình.

Nếu bạn đang đối mặt với một sự kiện đang xẩy ra trong đời, hãy lựa chọn một cách khôn ngoan, bởi vì bất kỳ một sự lựa chọn nào dù nhỏ cũng đều có ảnh hưởng.

Tất nhiên trong đời vẫn có những thứ không do bạn chọn. Bạn không thể chọn gia đình mình sinh ra, không thể chọn bộ gene, hay môi trường mình lớn lên… Đó là thực tế cuộc sống.

 

Tuy nhiên, một số tình huống không thể kiểm soát không có nghĩa là bạn không có lựa chọn. Bí quyết là hãy cố gắng làm gì đó để có kết quả tốt hơn, theo hướng mà bạn muốn.

 

3. SỨC MẠNH CỦA SAI LẦM

Bạn cần phải hiểu rằng ai cũng có lúc sai. Đôi khi chính niềm tin hoặc hành động của chúng ta không được người khác cho là đúng, dù ta có nghĩ là đúng đến mấy. Bạn không cần phải nhìn mọi thứ theo kiểu chỉ có trắng hoặc đen. Không ai là hoàn hảo cả.

 

Tất cả chúng ta đều có quyền mắc sai lầm. Hãy sẵn sàng nhận biết và phân tích xem điều gì bạn có thể làm để giải quyết chúng.

 

4. QUY TẮC LIÊN QUAN

Có một số việc trong đời chỉ phụ thuộc vào chính chúng ta mà thôi. Bạn không phải phàn nàn về lối sống, các mối quan hệ hoặc công việc của mình. Nếu bạn không thể toàn tâm toàn ý yêu một người, bạn cũng không thể đòi hỏi họ dành trọn cho bạn.

 

Hãy tập trung cho những mục tiêu của mình. Nếu bạn muốn có được nhiều thứ, tất nhiên loại trừ các thứ viễn vông. Hãy đặt mục tiêu thật cao và hành động từng bước một.

 

5. HIỆU ỨNG PHỤ THUỘC

Không ai nợ bạn điều gì. Nhưng bạn có thể quyết định tử tế với một người và giúp đỡ họ một cách vô tư mà không cần phải đáp trả. Bản thân tử tế đã là một món quà.

 

Nếu bạn muốn là một người tốt, bạn cần phải mạnh mẽ và tin vào chính mình. Tuy nhiên, có những lúc bạn cần phải biết cách nói “không”. Đồng ý với mọi thứ ai đó bảo bạn không phải là việc sẽ khiến bạn hạnh phúc. Hãy lựa chọn đúng.

 

6. QUY TẮC HIỆN TẠI

Hãy sống cho hiện tại, ngay lúc này và ngay bây giờ. Đừng nghĩ đến quá khứ, bởi vì mỗi giây phút tiếp theo đã là hiện tại rồi. Quá ám ảnh về quá khứ sẽ khiến bạn trầm cảm. Bạn cũng đừng lo lắng về tương lai vì nó vẫn chưa bắt đầu.

 

Hướng cảm xúc và suy nghĩ vào hiện tại sẽ tốt cho cảm xúc, sức khoẻ và mối quan hệ của chúng ta với những người khác. Chỉ cần sống cho hiện tại, bạn sẽ mang lại hạnh phúc và sự hài hoà cho chính cuộc đời mình.

 

7. SỨC MẠNH CỦA LẠC QUAN

Đừng bỏ qua những điều nhỏ nhặt quanh bạn và cũng đừng chê trách cuộc sống. Hãy tận hưởng vẻ đẹp của tự nhiên, những mùa hè ngập nắng, những dòng sông êm đềm, những cánh rừng xanh thẳm, những người bạn tuyệt vời…

Lạc quan là sức mạnh tinh thần giúp con người vượt qua khó khăn. Sống có thái độ lạc quan thì việc rắc rối, phức tạp cũng sẽ hóa thành đơn giản.

 

Trong cuộc đời này, bạn hãy thử mọi thứ có thể trong những giây phút hiện tại để bình an và hạnh phúc.

Thứ Năm, 9 tháng 3, 2023

Giữ thể diện thời xưa và “giữ thể diện” thời nay


GIỮ THỂ DIỆN THỜI XƯA VÀ “GIỮ THỂ DIỆN” THỜI NAY

Người xưa có câu: “Nhân hoạt nhất trương kiểm, thụ hoạt nhất trương bì”, ý nói con người sống không thể không có và không thể không giữ thể diện, giống như cây cối không thể không có lớp vỏ vậy. Tuy nhiên quan niệm về thể diện của người xưa rất khác so với thời nay.

Yến Tử là tướng quốc tài đức và cơ trí của nước Tề. Sử sách kể rằng, một lần Yến Tử đang dùng bữa thì sứ giả của vua Tề Cảnh Công đến. Yến Tử đứng lên nghênh đón và mời vị sứ giả cùng dùng bữa. Yến Tử chia ra một nửa phần ăn của mình cho sứ giả dùng, kết quả là cả hai cùng ăn không đủ no.

Sau khi vị sứ giả trở về liền mang câu chuyện kể lại cho Tề Cảnh Công. Tề Cảnh Công kinh ngạc nói: “Ôi chao! Không ngờ nhà của Tướng quốc lại nghèo như thế. Vậy mà xưa nay ta không hề biết, đây là lỗi của ta.”

Thế rồi, nhà vua dùng một ngàn lượng vàng thu được từ tiền thuế chợ phái người đưa cho Yến Tử để Yến Tử tiếp khách. Yến Tử nói không cần dùng đến. Tề Cảnh Công ba lần phái người đi đưa tiền vàng cho Yến Tử nhưng cả ba lần ông đều kiên quyết từ chối.

Yến Tử thưa với Tề Cảnh Công: “Thần không nghèo khổ, thần dựa vào bổng lộc của quốc quân mà sống đã là ân huệ cho gia tộc, đủ để giao du quan hệ, sao có thể nhận tiền của bách tính nghèo khổ. Người trung quân không làm như thế.

Nhận châu báu của quân chủ rồi lại không bố thí cho bách tính là ăn trộm ân điển của quân chủ. Người nhân nghĩa không làm như thế.

Trong nhà thần hiện cũng có vải vóc và lương thực đủ dùng. Tại sao thần phải nhận ban thưởng nhiều như thế?”

Người xưa đều tin tưởng và tuân thủ nguyên tắc làm người “vô công không nhận lộc”, đây cũng là cách giữ thể diện của người xưa. Bởi vậy “thể diện” của Yến Tử không nằm ở không có cơm cho sứ giả ăn, mà nằm ở không làm điều bất nghĩa đối với quân vương và bách tính.

Thời cổ đại, có rất nhiều người có thể dễ dàng trở thành những người giàu có, địa vị cao sang nhưng họ chấp nhận sống nghèo khó, thanh sạch chỉ bởi vì không muốn từ bỏ nguyên tắc làm người này.

Theo cách hiểu truyền thống, thể diện của một người có rất nhiều loại. Nếu có người làm chuyện thiếu đạo đức, hoặc làm ra những chuyện mất danh dự, thì người ta sẽ nói người này “không có thể diện”. Ví như, một người cãi nhau lớn tiếng ở nơi công cộng, vô lễ, thì bị xem là một hành động “mất thể diện”.

Thể diện của một người còn liên quan đến tôn nghiêm của người ấy. Ví như, nếu một người ở trước mặt nhiều người mà phê bình một ai đó, thì sẽ khiến người kia “mất thể diện”. Để giữ gìn thể diện cho người khác, nên chọn lúc chỉ có hai người, một mình nói riêng với họ, hoặc cần chú ý về cách nói chuyện.

Thể diện còn có nghĩa là “biết xấu hổ”. Chẳng hạn một người không tự trọng, xen vào và hủy hoại hôn nhân của người khác thì sẽ bị nói là “không có thể diện”, không biết xấu hổ.

Về cơ bản, cổ nhân nói “giữ thể diện” với hàm ý cố gắng tu dưỡng để bản thân không làm ra những chuyện xấu hổ, những chuyện vi phạm luân thường đạo đức.

Ngày nay rất nhiều cái gọi là “giữ thể diện” lại liên quan đến hư vinh. Nhiều người quá coi trọng hư vinh, cảm thấy lái xe hạng sang, dùng điện thoại đắt tiền, mặc quần áo hàng hiệu, thậm chí quen người phụ nữ đẹp, thì cho là rất có “thể diện”. Con cái thi vào đại học nổi tiếng, cha mẹ cũng cảm thấy rất có “thể diện”.

Mời khách dùng bữa, phải chọn thêm vài món ăn, cuối cùng lãng phí bỏ đi, cũng là vì muốn giữ “thể diện”.

Có người vốn không có tiền, lại vay mượn rất nhiều tiền để phô trương bản thân, cũng là vì muốn giữ “thể diện” với mọi người.

Người đứng tuổi, hoặc người có địa vị tương đối cao, thì càng không chịu nhận sai sót, vì không chấp nhận hạ mình mất mặt.

 

Có quốc gia, có khu vực cũng thường vì thể diện, mà bỏ rất nhiều tiền không nên bỏ ra để xây dựng những công trình không có công dụng thực tế. Đây được gọi là “công trình thể diện”…

 

Kỳ thực đây đều là hư vinh, không phải là “thể diện” chân chính.

 

Ngày nay ở một số quốc gia, việc “giữ thể diện” chân chính vẫn còn được xem trọng. Chẳng hạn ở Nhật Bản, trong các xí nghiệp hay trong các tổ chức, nếu người cấp dưới phạm phải sai lầm lớn thì tuyệt đại đa số người cấp trên sẽ tự nhận lỗi. Nếu lỗi nặng thì tự họ sẽ xin từ chức.

 

Nếu trong gia đình, con cái phạm phải tội, thì người lớn sẽ chủ động nhẫn lỗi và chịu trách nhiệm.

Đặc biệt, nếu người cha người mẹ của cá nhân đó là công chức nhà nước như cảnh sát, giáo viên hay danh nhân trong xã hội… thì đều có thể tự từ chức. Đây được xem là ý thức trách nhiệm về pháp luật và “giữ thể diện” của người Nhật Bản.

 

Trong khi đó, cùng nằm tại châu Á, nhưng tại một số quốc gia khác thì “thể diện” lại hoàn toàn mang nghĩa phản diện và hư vinh.

Chẳng hạn, vì coi trọng “thanh danh”, “tiếng tăm” của bản thân và tổ chức, nên khi có cấp dưới phạm sai lầm thì cấp trên tìm cách giấu đi, hoặc thay vì nhìn nhận trách nhiệm ở bản thân, thì họ đẩy cá nhân sai phạm ra, coi đó là “con sâu”.

 

Một số người còn dùng những câu nói ngụy biện trắng trợn để đẩy phủi sạch trách nhiệm. Thậm chí, không quản chuyện gì đã xảy ra, khi “luận công ban thưởng” thì những vị lãnh đạo ấy vẫn có mặt, hơn nữa còn được tuyên dương, khen thưởng. Đây chính là tâm lý “giữ thể diện” của nhiều người hiện đại.