CÀNG TRƯỞNG THÀNH THÌ TÌNH YÊU CÀNG TRỞ NÊN BÌNH DỊ
Tình yêu của người trưởng thành thường hướng xa hơn, chứ không còn dừng lại ở mức chỉ cần cảm thấy thích thì được còn tương lai thì tính sau. Có lẽ họ biết họ không còn quá dư thời gian để yêu.
Tình yêu là một khái niệm ta không thể nào định nghĩa một cách chính xác. Ta càng không thể áp đặt tình yêu của ai đó phải giống mình, vì có lẽ tình yêu luôn được hình thành theo cảm nhận của mỗi người. Có lẽ thế, nên mỗi người đều có cách thể hiện tình yêu chẳng giống nhau.
Có thể là một tình yêu đầy xa hoa của những cặp đôi sang chảnh, hay tình yêu đầy nồng nhiệt của lứa tuổi vừa chập chững vào yêu, cũng có thể là tình yêu để thể hiện mình đã “lớn” của những cô cậu mới lớn đã thích hơn người. Tất cả đều được họ gọi là tình yêu!
Nhưng riêng những người đã từng trải qua những chông chênh trên đường tình, đã thấy được những giả dối lọc lừa, đã ngán ngẩm cái tình yêu vội vã yêu rồi vội vã rời thì tình yêu giản dị hơn hẳn. Có lẽ khi càng trưởng thành thì tình yêu càng trở nên bình dị, vì đã qua rồi cái thời yêu cuồng sống vội của cái tuổi trẻ ngang bướng và cố chấp.
Khi trưởng thành rồi ta chỉ muốn bên cạnh người ta cảm thấy an toàn và tin tưởng. Ta không còn đưa ra hàng trăm tiêu chí để lựa chọn, ta không còn thích những chàng trai, những cô gái với vẻ ngoài bóng bẩy, mùi nước hoa thơm lừng khắp người hay là một ánh mắt đa tình cùng với một nụ cười tỏa nắng có thể thu hút tất cả những ánh mắt khác hướng về họ.
Ta nhận thức được vẻ đẹp bên ngoài không thể làm ta hạnh phúc, khi anh ta/cô ấy biết được lợi thế của mình thì bạn chỉ là một trong sự lựa chọn.
Tình yêu của người trưởng thành thường hướng xa hơn, chứ không còn dừng lại ở mức chỉ cần cảm thấy thích thì được còn tương lai thì tính sau. Có lẽ họ biết họ không còn quá dư thời gian để yêu nhiều lần như thế nữa.