Thứ Hai, 1 tháng 2, 2021

Cậu bé tự kỷ thay đổi nhờ bức tranh

  

Bức tranh cô giáo cùng Leon vẽ. (Ảnh: Lana Hallowes)

Cậu bé tự kỷ Úc thay đổi nhờ bức tranh đặc biệt của cô giáo

 

Leon (4 tuổi, sống tại Sydney) mắc chứng rối loạn tự kỷ cấp độ nhẹ, cậu bé ghét đi học và khó kết bạn. Thế nhưng nhờ bức tranh của cô giáo, Leon đã thay đổi.


Trước đây, Leon – con trai chị Lana Hallowes là cậu bé cô độc tại trường mầm non, vật lộn với việc đi học và không thiết tha việc kết bạn. Leon chỉ chơi một mình, không nói chuyện với bất cứ ai.

Ở nhà, cháu là cậu bé đáng yêu, hiểu biết và thích giúp đỡ các thành viên trong gia đình. Nhưng ở trường, giữa những người xa lạ, cháu bị căng thẳng, mệt mỏi và bối rối.”, chị Lana Hallowes chia sẻ.

.

“Con không thích các hoạt động, con không thoải mái khi ở trường, con không có bạn bè”, Leon từng khóc và la hét như vậy khi tôi mặc áo cho cháu đến trường. Nhưng rồi mọi chuyện bỗng thay đổi.”, chị kể.

.

Ở trường, các giáo viên luôn tôn trọng cảm xúc riêng của Leon, luôn mong muốn giúp Leon cảm thấy tốt hơn và hòa nhập với mọi người. Các cô đã làm riêng cho Leon một cái lều để cậu bé chui vào đó nếu cảm thấy không thoải mái với sự ồn ào xung quanh.

 

Cho đến một ngày, một cô giáo đã nghĩ ra phương pháp giúp Leon hiểu về sự hòa đồng. Cô đã ngồi cùng Leon vẽ tranh. Trong bức tranh vẽ hai người bạn trong lớp, Eli và Ronan (đây là những bạn quảng giao nhất trong lớp và thường rủ Leon tham gia chơi cùng).

Sau đó, cô giáo bảo Leon tự vẽ mình bên cạnh Eli và Ronan, sau đó giải thích rằng Eli và Ronan là hai người bạn của cậu bé.

.

“Leon có khả năng học tập thông qua hình ảnh rất nhanh. Mỗi khi muốn con hiểu về hoạt động bất kỳ, ví dụ đi bệnh viện khi ốm hay đánh răng trước khi ngủ, tôi đều vẽ tranh. Tôi cảm thấy xấu hổ tại sao không nghĩ ra cách này để giúp con.”, chị Lana Hallowes chia sẻ.

Nhờ bức tranh này, Leon nhận ra rằng xung quanh mình cũng có những người bạn tốt bụng và các bạn đều muốn chơi cùng mình. Kể từ đó, cậu bé vô cùng phấn khích, thích thú và bắt chuyện với hai người bạn mới.

.

 “Ngày hôm đó, khi trở về từ lớp học, Leon giơ bức tranh cho tôi xem và hỏi rằng: “Mẹ ơi, hai người bạn của con, Eli và Ronan có thể đến nhà mình để tổ chức tiệc được không?”. Câu hỏi của con khiến tôi lặng người. Lần đầu tiên tôi nghe cháu nhắc đến ai đó là bạn mình. Lần đầu tiên cháu muốn rủ những người bạn về nhà.”, chị Lana Hallowes xúc động.

 

Ngày cậu bé cũng dậy sớm và háo hức được đến trường, cậu nói rằng hôm nay là ngày tốt lành vì được đến trường chơi cùng các bạn.

Không chỉ vậy, Leon còn học cách tương tác và chơi cùng bạn bè. Cậu bé đã “kết nạp” thêm thành viên cho nhóm của mình tên là Harry – cậu nhóc vô cùng đáng yêu và tốt bụng. Leon đã đi ngủ trong sự phấn khích rằng ngày mai được đi học, được kết bạn với mọi người.

 

“Trước đây, tôi luôn lo lắng nếu Leon đi học tiểu học, cháu sẽ đối mặt với bạn bè, thầy cô, trường lớp như thế nào. Giờ đây, tôi hoàn toàn có thể yên tâm, thậm chí hy vọng sớm đến năm học mới. Chắc chắn Leon sẽ phải vật lộn với nhiều khó khăn, nhưng tôi tin cháu đã học được cách kết bạn, hòa nhập với môi trường xung quanh và cháu sẽ hạnh phúc.”, mẹ cháu chia sẻ.

 

Nguồn: vnexpress


Chủ Nhật, 31 tháng 1, 2021

Cô gái mù

CÔ GÁI MÙ

 

Có một cô gái mù chán ghét bản thân chỉ vì sự thật là cô không thể thấy đường. Người duy nhất mà cô không chán ghét chính là người bạn trai đáng yêu của cô, bởi vì anh ấy luôn ở bên cạnh cô. Và cô nói rằng nếu cô có thể nhìn thấy được thế giới, thì cô sẽ làm vợ của anh ấy.

.

Một ngày nọ, có ai đó đã hiến tặng đôi mắt cho cô gái, và thế là bây giờ cô ấy có thể nhìn thấy được mọi thứ, kể cả người bạn trai của cô. Người bạn trai mới hỏi cô: "Giờ em đã nhìn thấy cả thế giới rồi, em sẽ làm vợ anh chứ?"

.

Cô gái lúc đó rất hoảng hốt khi thấy người bạn trai của cô cũng bị mù và từ chối làm vợ anh ta. Người con trai bước đi trong nước mắt, sau đó anh ta viết một lá thư cho cô gái với nội dung: "Chăm sóc đôi mắt của anh nhé, em yêu."

.

Cảm ngộ

Khi hoàn cảnh thay đổi thì suy nghĩ của ta cũng thay đổi theo. Có một vài người không thể nhìn nhận mọi thứ như trước nữa, và cũng không biết trân trọng những điều đó.

Hai mẫu chuyện vui

Hai mẫu chuyện vui

1. Một người đàn ông nước Anh và một người phụ nữ nước Pháp ngồi cùng một toa tàu hỏa. Người phụ nữ muốn quyến rũ người đàn ông nước Anh này. Sau khi cô ta cởi bỏ đồ nằm xuống, bèn kêu mình lạnh. Người đàn ông kia nhường chăn của mình cho cô ta, cô ta vẫn không ngừng kêu lạnh.

“Tôi phải làm thế nào để giúp cô đây?”, người đàn ông hỏi.
“Khi tôi còn nhỏ, mẹ của tôi đều dùng cơ thể của bà để sưởi ấm cho tôi.”
 “Cô à, điều này thì tôi không thể giúp được rồi. Tôi không thể nhảy xuống tàu hỏa đi tìm mẹ cô được, phải vậy không?”

Cảm ngộ: Người đàn ông giỏi đoán lòng người là người đàn ông tốt. Người đàn ông không giỏi đoán lòng người còn tốt hơn


2. Cậu con trai nhỏ hỏi bố mình: “Bố ơi! Có phải người làm bố luôn hiểu rộng biết nhiều hơn con trai mình không ạ?”.


Ông bố trả lời: “Đương nhiên rồi con”.
Cậu con trai hỏi: “Bóng đèn là ai phát minh hả bố?”.
.
Ông bố: “Là Thomas Edison”.
Cậu con trai lại hỏi: “Vậy sao bố của Thomas Edison lại không phát minh ra bóng đèn hả bố?”.
.
Cảm ngộ: Người thích “cậy già lên mặt”, dễ dàng gặp trắc trở. Quyền uy chỉ là cái vỏ rỗng không chịu nổi thử thách, đặc biệt là trong thời đại mở cửa như hiện nay.