Thứ Hai, 8 tháng 1, 2024

Chỉ cần 2 điểm tựa bình an khi về già

 

CHỈ CẦN 2 ĐIỂM TỰA BÌNH AN KHI VỀ GIÀ

Vào những buổi bình minh của cuộc đời, chúng ta khao khát khám phá thế giới, mơ ước giàu sang. Và trong suốt quãng thời xuân xanh cho đến khi trung niên, chúng ta nỗ lực để đạt được mục tiêu đó.

Tuy nhiên, khi bước sang tuổi xế chiều, khi mọi ham muốn và bận rộn dần tan biến, chúng ta bắt đầu đi tìm điểm tựa những năm tuổi già.

Có người nói tuổi già là mùa đông của cuộc đời, mùa của sự cô đơn và hiu quạnh. Nhưng nếu để ý kỹ, bạn sẽ thấy rằng tuổi già thực ra là sự khởi đầu của một mùa xuân khác. Mùa xuân này không còn những trách nhiệm nặng nề hay những cạnh tranh không ngừng nghỉ. Đó là thời điểm để bạn khám phá sâu bên trong con người mình.

Đó thực ra chỉ là 2 yếu tố:

1. Tinh thần lạc quan

Khi bước vào năm tháng mùa đông của cuộc đời, sự giàu có và hỗ trợ của gia đình dường như trở nên ít quan trọng hơn.

Điều thực sự cần thiết với bạn lúc này là thế giới nội tâm và thái độ sống. Tinh thần - một từ tưởng chừng đơn giản nhưng không hề dễ một chút nào.

Duy trì thái độ sống tích cực là chìa khoá dẫn đến hạnh phúc về già. Theo Tạp chí Hiệp hội Lão khoa Mỹ cho thấy người lạc quan có thể sống lâu, cơ hội thọ hơn 90 tuổi cao hơn.

Tất nhiên, đây không phải là nghiên cứu đầu tiên chỉ ra mối quan hệ chặt chẽ giữa sống thọ và tinh thần lạc quan.

Theo các chuyên gia, tinh thần tích cực không đồng nghĩa với phớt lờ các tác nhân gây căng thẳng trong cuộc sống. Tuy nhiên, khi điều tiêu cực xảy ra, những người lạc quan ít khi tự trách bản thân. Họ thường cho rằng trở ngại này chỉ ra tạm thời. Họ tin mình có quyền kiểm soát số phận, tạo ra những cơ hội tốt đẹp hơn trong tương lai.

Sức mạnh của tinh thần là vô hình nhưng tác dụng của nó rất rõ ràng. Bạn cũng hoàn toàn có thể thực hành và trải nghiệm trong cuộc sống của chính mình.

2. Sức khoẻ dồi dào

Khi bước sang tuổi xế chiều, sức khoẻ trở thành nền tảng để chúng ta tiếp tục tận hưởng cuộc sống. Ở tuổi này, sức khoẻ không chỉ phản ánh tình trạng thể chất mà còn là yếu tố quyết định hạnh phúc và chất lượng cuộc sống.

Vì vậy, việc quan tâm và duy trì sức khoẻ trở nên quan trọng hơn bao giờ hết. Sức khoẻ tốt là nền tảng cho hạnh phúc khi về già.

Theo năm tháng, cơ thể của chúng ta dần lão hoá. Lúc này thông qua chế độ ăn uống và tập luyện phù hợp, bạn hoàn toàn có thể làm chậm quá trình lão hoá một cách hiệu quả.

Ngoài sức khoẻ thể chất, sức khoẻ tinh thần cũng quan trọng không kém đối với người lớn tuổi., Việc duy trì các hoạt động xã hội với bạn bè và cộng động là điều cần thiết. Phát triển các sở thích như làm vườn, đan móc… cũng giúp bạn thêm vui vẻ và cải thiện sức khoẻ tinh thần.

Bằng cách chú ý đến sức khoẻ thể chất và tinh thần, bạn có thể tận hưởng cuộc sống một cách trọn vẹn, hạnh phúc. Sức khoẻ không chỉ là sự tiếp nối sự sống mà còn là yếu tố đảm bảo cho một cuộc sống chất lượng cao.

Vậy nên ở những năm cuối đời, điều bạn có thể dựa vào không phải là tiền bạc hay con cái mà là tinh thần lạc quan và sức khoẻ dồi dào. Hai yếu tố này trở thành chìa khóa dẫn đến hạnh phúc của chúng ta trong cuộc sống ngay hiện tại và tương lai.

Theo: phunuso

 

Ngộ nhận về sự đủ đầy

 

NGỘ NHẬN VỀ SỰ ĐỦ ĐẦY

Có hai ngộ nhận lớn nhất của con người về sự đủ đầy:

1. Không có đủ: Chúng ta hay nhầm tưởng rằng sự thiếu thốn là không có đủ, và mặc định rằng tạo hóa không có đủ cho tất cả mọi người. Nào là ta không có đủ đất, không có đủ nước, không có đủ thức ăn, không có đủ thời gian, không có đủ tiền.

Chính vì sợ thiếu đủ thứ, người ta mới lao vào làm mọi thứ có thể (ngay cả những việc mình không thích hay không muốn làm, và ngay cả những việc bất chấp thủ đoạn hay luân thường đạo lý) để trở nên thành công vang dội, để có thật nhiều tiền, để không bị tụt lại phía sau người khác.

2. Càng nhiều càng tốt: Khi sợ rằng sẽ không có đủ, chúng ta sẽ cố gắng kiếm thêm càng nhiều càng tốt để có được nhiều hơn lượng mình hiện có, dù cho nó vượt quá nhu cầu. Và thế là, mọi người bắt đầu tăng tốc chạy đua với nhau, cạnh tranh khốc liệt để giành giật, tích trữ, thu thập những thứ đáng giá để thỏa mãn lòng tham của mình.

Hệ quả của (1) là chúng ta không bao giờ cảm nhận được sự viên mãn trong đời sống, vì tâm trí lúc nào cũng thấy mình là kẻ thiếu thốn, thiếu đủ thứ.

Hệ quả của (2) là chúng ta luôn không ngừng so sánh bản thân mình với người khác, tài sản của mình với người khác, và đời sống không bao giờ cảm nhận được sự bình yên vì lúc nào cũng phải xoay vần trong cuộc chác lợi mua danh.

Giống như khi ta ăn một món ăn, ăn trong chánh niệm là tập trung vào khoảnh khắc hiện tại, tận hưởng mùi vị của món ăn và tài nghệ của người đầu bếp (hay của chính mình).

Nhưng khi ta ăn quá nhanh và ăn quá nhiều, ta chẳng cảm nhận được gì cả, vì ta ăn cốt để no chứ không phải để thưởng thức món ăn.

Những người sống trong hai sự ngộ nhận kể trên, họ luôn liên tục tập trung vào những thứ tiếp theo trong đời sống của họ – chiếc túi hàng hiệu tiếp theo, chiếc xe tiếp theo, căn nhà tiếp theo, chuyến đi du lịch nước ngoài tiếp theo, công việc tốt hơn tiếp theo, v.v.

Cuộc chạy đua không bao giờ đi đến hồi kết, trừ khi một biến cố to lớn xảy ra trong cuộc đời để thực hiện vai trò của một cú tát giúp họ thức tỉnh.

Một người bạn của mình có quen một chị bạn rất giàu, nhà và xe của chị nhiều đến nỗi, khi bạn nói định ghé tới chơi nhà chị, thì chị phải hỏi lại đó là cái nhà nào mới được.

Tiền của chị cũng bận rộn như đời sống của chị, nó không bao giờ ở yên một chỗ, mà sở thích của chị là đi coi đất, coi nhà, nhắm chỗ nào được thì mua đứt, từ Sài Gòn, Hà Nội cho đến Lâm Đồng, Bình Thuận, chỗ nào có đất tốt chị đều đi coi để mua để dành.

Ấy vậy mà chị lại có một nỗi sợ, là sợ mất tiền, khi thì sợ làm ăn thua lỗ, khi thì sợ bị người khác lừa đảo, khi thì sợ mình không có đủ tiền khi về già. Thuyền to thì sóng lớn, người lèo lái thuyền lớn ra khơi thì luôn sợ bão giông và đủ thứ chuyện xảy ra trên đời.

Điểm tréo ngoe của cuộc đời là một số người tích trữ được số của của cải có thể giúp họ sống được 3 hay 5, 10 lần cuộc đời hiện tại, nhưng họ lại ngày đêm lo lắng về chuyện bị mất tiền và làm sao kiếm thêm được nhiều tiền hơn nữa.

Một số người khác, khi nhìn vào phần thừa của những người đã tích trữ quá nhiều, thì lại thấy rằng bản thân mình thiếu. Như gần đây trên báo chí có đưa một tin, một cô là phụ hồ tích cóp được một số tiền 6 triệu đồng nhưng chẳng may bị mất, và cô đã treo cổ tự tử

Trong khi đó, một buổi đi shopping thả giàn của một cô người mẫu nổi tiếng có thể tiêu tốn lên tới gần 5 tỷ bạc.

Khi chúng ta đem hai mảnh đời đó lên một bàn cân để so sánh về sự giàu – nghèo, ta cảm thấy chua chát về sự bất công trong cuộc đời, nhưng vốn dĩ cuộc đời đâu bất công với ai. Đâu ai ép người lao động kia phải tự tử, vì mất tiền đâu phải là đường cùng để kết thúc một cuộc đời.

Ở thế kỷ 21 này, trừ một số vùng còn lạc hậu trên thế giới mới còn tồn tại nạn đói, chứ chẳng ai phải chết vì đói như thời nạn đói 1945 ở Việt Nam.

Mới đây, một cô MC, diễn viên nổi tiếng có lên báo chia sẻ chuyện thường xuyên nhập viện, ngất xỉu, sụt đến 10kg vì làm việc quá sức, nói thì nói vậy nhưng thực tế cô này vẫn mở thêm một công ty, show thì vẫn nhận đều đều, rồi vừa mới mua thêm một căn nhà và tậu thêm một chiếc xe hơi.

Đâu ai bắt bạn làm việc tới kiệt sức, làm việc tới bán mạng để kiếm thêm tiền, để sắm thêm vàng. Tất cả đều là sự lựa chọn mang tính cá nhân của bạn.

Mọi tài nguyên trên Trái Đất này, từ đất, nước, không khí, khoáng sản cho tới tài sản vật chất không phải là vô hạn mà là hữu hạn, nhưng nó luôn có đủ cho tất cả mọi người – với điều kiện họ biết xài vừa đủ theo đúng nhu cầu của mình, không tham lam tích trữ một cách thừa mứa.

Ngay cả với những người lao động sống một cuộc đời bình thường, họ vẫn đủ ăn đủ mặc đủ tiền rủng rỉnh mua sắm cái này cái kia.

Nhưng khi họ khởi lên suy nghĩ không thấy đủ, muốn đổi chiếc xe, muốn mua cái nhà, muốn sắm đồ hiệu,… thì tự khắc họ sẽ rơi vào vòng luẩn quẩn của sự đau khổ vì không biết đủ.

Không biết đủ có thể là động lực giúp con người ta phấn đấu đi lên cho một đời sống tốt đẹp hơn – từ đủ ăn, đủ mặc cho tới ăn ngon, mặc đẹp rồi tới ăn sang, mặc đồ hiệu, nhưng cũng có thể nhấn chìm người ta trong bể khổ của kiếp nhân sinh vì suốt ngày phải hùng hục như ngựa chạy đi kiếm tiền rồi tích trữ tài sản.

Khi chúng ta giảm bớt nhu cầu và ngừng cố gắng tìm kiếm những thứ mà chúng ta không thực sự cần, ta sẽ sống được một đời nhẹ nhàng, bình an mà không phải chạy theo bất cứ cuộc đua kim tiền nào. Lúc đó, ta sẽ có đủ năng lượng để dành sự quan tâm của mình cho việc trân trọng những tài sản ta đã có và bồi đắp thêm những phần ta đang khuyết thiếu ở mặt đời sống tinh thần.

“Biết đủ, là đủ, chờ cho đủ thì bao giờ mới đủ?

Biết nhàn, là nhàn, chờ cho nhàn thì bao giờ mới nhàn?”

(Nguyễn Công Trứ)

 

Chủ Nhật, 7 tháng 1, 2024

Trắc nghiệm khả năng tư duy linh hoạt của các ứng viên

 

TRẮC NGHIỆM KHẢ NĂNG TƯ DUY LINH HOẠT CỦA CÁC ỨNG VIÊN 

Bố mẹ bạn sinh con trai, người này không phải anh trai hay em trai bạn, người này là ai? Ứng viên IQ cao đưa đáp án thông minh

Đáp án của một nam ứng viên đưa ra đã chứng minh được khả năng tư duy nhanh nhạy cùng cách xử lý tình huống khéo léo, nhờ vậy anh chàng đã trúng tuyển.

Phỏng vấn là một trong những bước đóng vai trò quan trọng trong việc đánh giá năng lực cũng như để nhà tuyển dụng tìm ra những ứng viên thích hợp với yêu cầu từ phía công ty. Vì đặc thù công việc nên hiện nay, bên cạnh việc tuyển chọn những người có kỹ năng chuyên môn cao.

Nhà tuyển dụng cũng tìm kiếm những ứng viên có IQ và EQ cao, khả năng thích nghi và làm việc nhóm tốt.

 

Do đó, bên cạnh những câu hỏi kiểm tra kiến thức chuyên ngành, có không ít công ty đặt thêm những câu hỏi có phần “độc lạ” để xem khả năng tư duy cùng cách xử lý tình huống của các ứng viên. Câu chuyện phỏng vấn của Tiểu Phong mới đây chính là một trong những minh chứng điển hình nhất.

 

Theo Tiểu Phong chia sẻ, đây là công việc đầu tiên cậu ứng tuyển sau khi ra trường nên có rất nhiều phần bỡ ngỡ. Ở hai vòng kiểm tra kiến thức chuyên môn, vì không có lợi thế về kinh nghiệm nên cậu khá chật vật mới vượt qua được.

Ở vòng phỏng vấn cuối cùng, Tiểu Phong sẽ phải cùng với hai ứng viên “lão làng” vấn đáp trả lời câu hỏi của nhà tuyển dụng. Vì cũng là lần đầu phỏng vấn trực tiếp nên cậu cảm thấy khá lo lắng, tuy nhiên khi nghe câu hỏi từ phía nhà tuyển dụng cậu có chút giật mình không dám tin.

 

Theo đó, câu hỏi mà phía nhà tuyển dụng đề ra như sau: “Bố mẹ bạn sinh con trai, người này không phải anh trai hay em trai bạn, hỏi người đó là ai?”. Phía nhà tuyển dụng chỉ cho các ứng viên thời gian suy nghĩ là 10 giây.

Vào lúc Tiểu Phong còn đang đắn đo suy nghĩ thì nam ứng viên đầu tiên đã đùng đùng tức giận và đứng dậy dọn đồ ra về. Trước khi đi, người này không quên để lại lời nhận xét rằng bản thân vô cùng thất vọng về cách phỏng vấn của công ty.

Anh này cho hay: “Không thể hiểu nổi tại sao lại có câu hỏi phỏng vấn như vậy, ngay từ phần đề bài đã thấy sai rồi. Tôi đi xin việc chứ không phải làm trò cười cho mấy người”. Nói xong anh này đứng dậy đi về ngay lập tức. Phía tuyển dụng chỉ lắc đầu thở dài không nói gì.

 

Lúc này nam ứng viên số hai xin đưa ý kiến: “Tôi cũng nghĩ đề bài đưa ra không chính xác lắm, có lẽ phía tuyển dụng đưa sai câu hỏi rồi”. Tuy nhiên, khi phía tuyển dụng khẳng định câu hỏi này không sai thì ứng viên thứ hai bắt đầu rơi vào lúng túng và không đưa ra được đáp án của mình.

Lúc này chỉ còn lại một mình Tiểu Phong, anh chàng bấy giờ mới vui vẻ trả lời rằng: “Nếu bố mẹ tôi sinh con trai, người này không phải anh trai hay em trai tôi vậy người này chỉ có thể là chính tôi thôi, người con trai duy nhất của bố mẹ.”

Nhà tuyển dụng sau khi nghe câu trả lời từ Tiểu Phong thì ngay lập tức tiến về phía anh chàng chúc mừng anh đã được nhận vào làm.

Câu hỏi mà phía nhà tuyển dụng đưa ra thực ra không phải quá khó, tuy nhiên chỉ một câu hỏi đơn giản đã có thể nhìn ra được khả năng tư duy cũng như thái độ của các ứng viên.

 

Người đầu tiên có phần tính cách quá nóng nảy như vậy rất khó làm việc chung với các đồng nghiệp khác. Người thứ hai lại quá nhút nhát rụt rè hơn nữa khả năng tư duy logic cũng có phần chậm chạp. Khó đáp ứng được yêu cầu phải xử lý cùng lúc nhiều đầu việc mà công việc đề ra.

Duy chỉ có Tiểu Phong, không chỉ có khả năng tư duy nhanh nhạy, xử lý tình huống cũng rất bình tĩnh, tự tin.

 

Đây chính là những tố chất một người làm kinh doanh cần có. Chính vì vậy, sau cùng Tiểu Phong đã được nhận vào làm với mức đã ngộ rất tốt.

 

Theo Phụ nữ mới