GIỚI TRẺ NGÀY CÀNG KẾT HÔN MUỘN, LƯỜI SINH CON
Viện nghiên cứu châu Á của trường Đại học quốc lập Singapore mới cung cấp số liệu: Độ tuổi kết hôn lần đầu của phụ nữ tại Nhật Bản, Hàn Quốc, Trung Quốc, Hồng Kông, Đài Loan nằm trong khoảng 29 đến 30 tuổi, trong khi độ tuổi kết hôn của nam giới là từ 31 tuổi đến 33 tuổi. Không chỉ so với các nước trong khu vực mà ngay cả với các nước độ tuổi này cũng được tính là muộn kết hôn.
Nếu 30 năm trước đây, ở châu Á chỉ có 2% phụ nữ ở độ tuổi kết hôn sống độc thân thì đến nay, tại Nhật Bản, Singapore, Trung Quốc, Hồng Kông, Đài Loan số phụ nữ trên 30 tuổi sống độc thân đã vượt quá 20%. Học giả Gavin Jones, trường Đại học công lập Singapore, nói: “Đó là sự thay đổi lớn trong một thời gian ngắn”.
Ở châu Á, nhất là tại các thành phố lớn, tỷ lệ không kết hôn khá cao. Có tới 20% phụ nữ Bangkok (Thái Lan) từ 40 đến 44 tuổi không kết hôn. Ở Tokyo (Nhật Bản) cũng cùng độ tuổi đó chiếm 21%, còn ở Singapore, Hồng Kông (Trung Quốc) kể cả phụ nữ có bằng đại học chiếm tới 27%.
Ngày nay kết hôn dường như không còn hấp dẫn với phụ nữ. Một cô gái 38 tuổi ở Tokyo nói rằng: “Chúng tôi không phải ngay từ đầu muốn sống độc thân. Chúng tôi muốn có một cuộc sống hôn nhân đẹp nhưng không thể tìm một nửa phù hợp với mình. Đàn ông không thay đổi được cách nghĩ trước đây, với họ phụ nữ mạnh mẽ quá!”
Nguyên nhân khiến phụ nữ châu Á nói chung ngại kết hôn là do họ đang có được một cuộc sống thoải mái. Theo số liệu cung cấp, ở Tokyo, có tới 70% phụ nữ không kết hôn hiện sống chung với bố mẹ. Họ không phải nấu cơm, giặt quần áo, làm việc nhà.
Tâm lý chung đều lo sợ lấy chồng thì không được thoải mái như ở nhà. Kawana Sasamoto, 31 tuổi thừa nhận: “Bố mẹ tôi rất cưng chiều tôi, đương nhiên tôi cảm thấy rất thoải mái, nhưng rồi họ cũng sẽ già đi. Sẽ có một ngày vai trò của chúng tôi hoán đổi cho nhau, tôi sẽ chăm sóc họ.”
Chính phủ các nước châu Á cũng đau đầu với hiện tượng kết hôn muộn hoặc không kết hôn. Hệ lụy này dẫn tới ảnh hưởng đến cân bằng nam nữ và sự phát triển của toàn xã hội. Từ những năm 1960 trở về trước, tổng tỷ suất sinh của phụ nữ khu vực Đông Á là 5,3 thì đến nay giảm chỉ còn 1,6.
Năm 2003 bình quân mỗi phụ nữ Hàn Quốc có 1,9 con so với 4,53 con năm 1970. (tỉ lệ này ở Nhật Bản là 1,29, Mỹ 2,04 và Pháp 1,89).
Nguyên nhân chính khiến phụ nữ Hàn Quốc ngại lấy chồng là do coi trọng sự nghiệp hơn cuộc sống gia đình.
Việt Nam: theo Cục Dân số tuổi kết hôn lần đầu tại Việt Nam liên tục tăng trong các năm qua, cho thấy xu hướng kết hôn và sinh con muộn hơn. Cụ thể, tuổi trung bình kết hôn lần đầu tăng từ 24,1 tuổi (năm 1999) lên 25,2 tuổi (năm 2019). Sau 4 năm (2019 - 2023), tuổi kết hôn lần đầu đã tăng thêm 2 tuổi, từ 25,2 tuổi lên 27,2 tuổi.
Năm 2023, tuổi kết hôn trung bình lần đầu của nam giới là 29,3 và nữ giới là 25,1.
Vùng có độ tuổi kết hôn muộn nhất là Đông Nam Bộ với tuổi trung bình chung là 29 tuổi, trong đó nam là 30,7 tuổi và nữ 27,3 tuổi.
TP HCM là địa phương có tuổi kết hôn trung bình lần đầu ở nam cao nhất cả nước (31,5 năm), tiếp sau là Cần Thơ (31,3 năm). Tuổi kết hôn trung bình lần đầu của nam thấp nhất là Sơn La và Hà Giang (24,2 năm).
Viện nghiên cứu nhân khẩu học Hàn Quốc vừa công bố kết quả một cuộc điều tra xã hội học được tiến hành với hơn 50.000 người đang ở độ tuổi kết hôn, sinh con của nước này. Kết quả cho thấy, đa số thanh niên Hàn Quốc phản ứng rất tiêu cực với việc lập gia đình, sinh đẻ và nuôi dậy con cái.
Cụ thể, liên quan câu hỏi về cảm xúc đối với chuyện kết hôn, có tới trên 32% cho biết là “buồn rầu”, gần 25% cảm thấy “sợ hãi”, trong khi tỷ lệ cảm thấy hạnh phúc chỉ vẻn vẹn 9,3%. Còn đối với việc sinh và nuôi dạy con cái, gần 24% cho biết là “không thích”, trên 21% “hoảng sợ”, và số người cảm thấy mãn nguyện chỉ là 7,3%.
Theo kết quả một cuộc khảo sát về lối sống ở Nhật Bản hồi năm 2001, đàn ông đã kết hôn chỉ dành khoảng 30 phút mỗi ngày cho việc nhà hoặc con cái. Đây một phần là kết quả của các quan niệm truyền thống, cho rằng đàn ông Nhật không cần phải bận tâm đến chuyện bếp núc, dọn dẹp hoặc thay tã cho con. Một vấn đề khác là văn hóa làm việc “thâu đêm suốt sáng” của người Nhật Bản.
Thế nên, người phụ nữ sẽ phải đảm đương hết việc nhà. Không đảm đương thì không thể cho con có cuộc sống tốt. Ngay cả việc con đến trường đi học, người mẹ đi làm, không lo được cho con, ở Nhật, người ta sẽ cho đó là một người mẹ vô trách nhiệm và con cái cũng có thể bị chê cười vì bị mẹ của mình bỏ bê, thờ ơ.
ST

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét