Thứ Tư, 3 tháng 1, 2024

Mỗi cuộc gặp gỡ trong cuộc đời đều là duyên phận, không có đúng sai

 

MỖI CUỘC GẶP GỠ TRONG CUỘC ĐỜI ĐỀU LÀ DUYÊN PHẬN, KHÔNG CÓ ĐÚNG SAI

Trên đời này nếu có thứ không thể cưỡng cầu thì chính là duyên phận, mọi thứ muốn tốt đẹp hãy cứ để tùy duyên.

 

Người tin tưởng vào duyên phận, một khi duyên đến sẽ thản nhiên đón nhận, còn khi duyên đi cũng sẽ không cố gắng níu giữ.

Kỳ thực, trong cuộc đời mỗi người có rất nhiều điều là không thể lý giải. Chính bởi điều này, mà khiến cho con người ta lúc nào cũng tràn đầy suy tưởng.

 

Duyên phận là điều gì đó rất kì lạ, không ai có thể thực sự nói rõ về nó. Có thể hữu duyên vô tình quen biết nhưng lại hiểu thấu nhau.

Có thể hài hòa với nhau, nhưng lại không thể ở gần nhau. Không cố ý theo đuổi thì lại có, bỏ tâm cố gắng tìm kiếm thì lại chẳng thành.

 

Mỗi người đều có những cuộc gặp mà suốt đời này không thể nào quên, có những cuộc gặp là mãi mãi, nhưng cũng có những cuộc gặp sớm “đứt gánh giữa đường”. Tất thảy mọi thứ trên đời đến và đi đều là duyên phận, đừng cưỡng cầu.

 

Buông không có nghĩa là bỏ cuộc, cố chấp không đồng nghĩa với kiên trì

Tại mỗi thời điểm, tại từng ngã rẽ đều có những ám hiệu được đưa ra, nhưng khi đó chúng ta lại mờ mịt không biết. Lúc quay đầu nhìn lại, bỗng phát hiện mọi thứ đều rõ ràng trước mắt, mới mỉm cười mà lĩnh ngộ sự thống khổ, bi thương.

 

Người quyết định bạn hạnh phúc hay khổ đau chính là bản thân bạn. Nếu không có sự cho phép của bạn, bất kể thứ gì cũng không thể khiến bạn đau buồn hay vui vẻ. Không ai cướp đi niềm hạnh phúc của bạn.

Người có thể cướp đi điều đó là chính bạn, bởi vì bạn giao niềm vui của mình cho người khác nắm giữ. Bạn không cách nào ngăn chặn được cơn lũ, nhưng bạn có thể học cách kiến tạo một con thuyền.

 

Tôi và bạn vốn không quen biết, định mệnh cũng không gắn bó với nhau. Yêu một người, nhưng kỳ thực là yêu chính mình, khi bản thân phát hiện mình mong muốn thứ gì đó nhưng không đạt được, sẽ sinh lòng khao khát.

Hận một người, thực ra là hận chính mình, khi bản thân phát hiện điều mình mong muốn nhưng không đạt được, sẽ cảm thấy giận dữ. Kỳ thực, trên đời không có tình yêu vô cớ, cũng không có oán hận vô cớ, yêu và hận, đều là tự đấu tranh và đối thoại với chính mình.

 

Duyên hợp duyên tan chỉ là lẽ thường

Duyên hợp, duyên tan đều lưu lại một điều gì đó tốt đẹp và một chút tiếc nuối. Trong sinh mệnh mỗi người, điều gì là của bạn thì sẽ không mất, còn như điều gì không là của bạn thì cuối cùng cũng không thuộc về bạn.

Nếu như yêu nhau, hãy dắt tay nhau đến khi bạc đầu, nếu lỡ mất nhau, hãy chúc nhau hạnh phúc. Nếu bạn yêu tôi, hãy sát gần một chút, một chút nữa, nếu như không yêu, hãy rời xa hơn một chút, một chút nữa.

 

Ai rồi cũng sẽ gặp một người dành cho cuộc đời mình, cứ chờ dù sớm hay muộn người ấy cũng sẽ xuất hiện khiến cuộc sống bạn tươi sáng hơn. Mọi sự tùy duyên, điều gì qua đi thì hãy buông bỏ để nó qua đi, nên bình tĩnh đối diện, quý trọng hết thảy những gì đang có ở hiện tại, tương lai đang chờ bạn ở phía trước.

"Xởi lởi trời cho, so đo trời lấy”

 

"XỞI LỞI TRỜI CHO, SO ĐO TRỜI LẤY”

 

"Xởi lởi trời cho, so đo trời lấy” là một câu nói kinh điển mang ý nghĩa răn dạy con cháu sâu sắc.

 

1. “Xởi lởi trời cho, so đo trời lấy” là gì?

Xởi lởi tính cách cởi mở, phóng khoáng, dễ tiếp xúc, dễ hoà với người khác. Câu tục ngữ “Xởi lởi trời cho, so đo trời lấy”, người xưa muốn nói với chúng ta, làm người sống trên đời cốt yếu cầu bình an và vui vẻ, còn vật chất đừng nên quá so đo được mất.

 

Trên thực tế, chúng ta hay gặp người xởi lởi, phóng khoáng, không so đo thiệt hơn tự khắc được lợi tới tận nhà, trời ban cho nhiều may mắn. Còn người lúc nào cũng tính toán, so đo, làm gì cũng khư khư quan tâm lợi ích mà bất chấp tất cả thì trời thường xui khiến cho mọi chuyện khó thành.

Nhiều khi người tính không bằng trời tính,.

 

2. So đo tính toán càng nhiều thì mất càng nhiều

Nhiều người tin rằng khôn ngoan là cách tốt nhất để tạo ra sự giàu có. Nhưng khi bạn so đo tính toán quá nhiều đến số tiền bạn có được, bạn chắc chắn sẽ phải trả một cái gì đó cho sự giàu có, và những gì bạn phải trả có thể là những thứ mà ngàn vàng không đổi được.

 

Suy cho cùng, sự giàu có nội tâm không liên quan gì đến số tiền, tất cả những gì nó cần là một trái tim. Do đó, hãy sống bao dung hơn và đừng so đo tính toán quá nhiều.

 

Một trưởng lão đã kể một câu chuyện như sau:

Một người may mắn nhặt được một viên ngọc trân châu to và đẹp, nhưng anh ta không hài lòng vì có một vết nhỏ trên viên ngọc trai. Anh ta cho rằng nếu có thể trừ bỏ vết nhỏ này thì nhất định nó sẽ trở thành bảo vật quý giá nhất trên đời.

Chính vì thế, anh ta quyết tâm cạo bỏ bề mặt của viên ngọc trai, nhưng các vết đốm vẫn còn đó. Anh ta lại cắt hết lớp này đến lớp khác, cho đến khi vết đốm biến mất nhưng viên ngọc trân châu đó không còn nữa.

 

Được và mất luôn diễn ra đồng thời, trong cái rủi có cái may. Không ai luôn được, cũng không ai luôn mất. Được quá nhiều chưa chắc đã tốt, nó có thể khiến bạn mê mất cái tâm vốn có, hoặc bị áp lực quá lớn.

Người thắng nhờ rộng lượng, thua bởi so đo. Tâm nhỏ thì tất cả những việc nhỏ đều thành lớn, tâm lớn thì tất cả những việc lớn cũng trở nên nhỏ.

Thế giới rất công bằng, mọi cố gắng sẽ không bị phụ bạc, làm người rộng lượng thì cuối cùng sẽ không phải chịu thiệt.

 

3. Nuôi dưỡng bản thân trở thành một người phóng khoáng

Không quan tâm người khác nói gì về bạn ở sau lưng, bởi lẽ những lời nói đó không thay đổi được thực tế, nhưng lại có thể làm loạn tâm trí của bạn. Một khi tâm đã loạn thì mọi thứ đều sẽ loạn theo.

Người hiểu bạn, không cần giải thích; người không hiểu bạn, không cần bạn giải thích, bởi giải thích cũng chỉ thế thôi, không thay đổi được gì. Thời gian sẽ cho họ câu trả lời thích đáng.

 

Người phóng khoáng họ chân thành với bạn bè, hiếu thuận với mẹ cha. Đứng ở trên cao nhưng không bao giờ khiến người khác cảm thấy mình cao hơn người ta.

Họ trầm ổn, hay suy nghĩ, năng học hỏi, không ngại khó khăn, không bao giờ từ bỏ. Họ luôn mở rộng tầm nhìn, có thể nhảy cao được bao nhiêu sẽ nhảy cao bấy nhiêu, có thể đi xa được đến đâu sẽ đi xa bấy nhiêu.

 

Con người, quý ở phóng khoáng, nhìn đời thoáng ra. Hãy luôn tin rằng, người thực sự hiểu bạn, sẽ không vì những cái có hoặc không có mà phủ định bạn. Nuôi dưỡng cho tốt cái sự phóng khoáng của mình, đời sẽ tươi đẹp hơn, nhiều màu sắc hơn.

 

Thứ Ba, 2 tháng 1, 2024

Mùi vị tình yêu

 

MÙI VỊ TÌNH YÊU

Mùi vị tình yêu là thế nào, hẳn là phải có hồi hộp vui sướng mỗi lần được gặp mặt, hẳn là cảm giác an toàn khi có một bờ vai, ngày mai mọi thứ có sụp đổ thì khi dựa vào bờ vai ấy mọi chuyện hóa ra không là gì cả.

 

Yêu không nhất định phải là một, không moi gan ruột ra để chứng tỏ, đôi khi những sự lừa dối quá ngọt ngào và trái tim con người quá yếu đuối. Mỗi người có khoảng trời riêng và nó rất đẹp trong mắt nhau.

 

Yêu là lo lắng khi người bên mình đổ bệnh, bữa cơm không có người đó cũng không có mùi vị, không để đối phương phải chịu tổn thương về thể xác lẫn tâm hồn.

Tình yêu có hy sinh vì nhau nhưng tuyệt đối không nảy sinh lợi dụng bởi khi toan tính bắt đầu len lói thì thật sự người ta đã hết yêu rồi.

 

Yêu là phải ghen, câu ‘chỉ cần người ấy hạnh phúc dù là bên người khác thì bản thân cũng vui rồi’ hoàn toàn giả tạo, yêu thật sự sẽ không cảm thấy vậy. Tình yêu vốn có mặt trái là ích kỷ và chiếm hữu, khi đó người ta sẽ rất bất lực, có thể muốn phát điên lên nhưng chính vì yêu mà từ bỏ được mới là yêu sâu sắc.

 

Một dạng yêu đau khổ chính là vẫn cứ dõi theo người ta, nhìn người hạnh phúc tự dối mình thế là đủ, nhưng chứng kiến người ấy sống khổ sở hay chịu đau đớn sẽ cảm thấy đau, rất đau, rồi như một kẻ ngu ngốc tìm mọi cách che chở cho người ấy.

 

Còn hết yêu là một ngày phát hiện sự tôn trọng của đối phương với mình không còn nữa, nên dứt khoát rời xa nhau. Con người vốn không nên ngược đãi bản thân đến mức sống hờ hững, cam chịu cho hết đời như thế.

 

Tình yêu không chỉ là vì những giây phút quá mãnh liệt khiến người ta như chắc chắn được cả đời mà đôi khi chỉ là cảm giác mới mẻ. Cám dỗ nhất thời của dục vọng, điều này không phải chỉ một người có thể mang lại cho ta. Tất nhiên nó là một phần quan trọng của tình yêu nhưng không phải tất cả, suy cho cùng nó chỉ là phần “con” trong mỗi người thôi, đối với tôi một tình yêu bình dị nhưng dài lâu mới đáng quý.

 

Đứng trước ngưỡng cửa của sự mơ mộng viển vông và dòng đời bon chen, tôi vẫn mong một tình yêu như thế. Có lẽ là khó nhưng tôi vẫn kiếm tìm vì tôi tin con tim tôi chân thành, nếu không tôi vẫn mơ về nó như một niềm an ủi.