CÂU CHUYỆN XƯA: SỰ THÔNG MINH CỦA VỢ HỨA DOÃN
Hứa Doãn là người thời Tam quốc. Vợ của Hứa Doãn là con gái của Vệ uý Nguyễn Cộng, là em gái của Thái thú Nguyễn Khản, nhưng có tướng mạo vô cùng xấu xí. Sau hôn lễ, Hứa Doãn chê tướng mạo của vợ mà không bước vào phòng cưới, việc này làm cho người nhà vô cùng ưu phiền.
Thật may có Hoàn Phạm đến thăm, vợ Hứa Doãn nói: “Không cần phải lo lắng, Hoàn Phạm nhất định có thể khuyên Hứa Doãn vào động phòng”.
Quả nhiên Hoàn Phạm nói với Hứa Doãn: “Nhà họ Nguyễn gả người con gái có tướng mạo xấu xí cho anh, nhất định họ có dụng ý sâu xa. Anh nên dụng tâm để ý, quan sát để hiểu rõ nguyên nhân”.
Nghe vậy, Hứa Doãn quay trở về phòng, vừa nhìn thấy người vợ mới cưới, anh liền quay người định bỏ ra ngoài. Vợ Hứa Doãn biết một khi anh đã ra khỏi phòng thì sẽ không quay lại, thế là cô bèn kéo vạt áo chồng. Hứa Doãn vốn muốn làm khó vợ mình, nên anh bèn nói: “Người phụ nữ cần phải có Tứ Đức, vậy cô có được mấy chứ?”.
Vợ Hứa Doãn trả lời: “Em chỉ là thiếu dung mạo xinh đẹp mà thôi! Nhưng mà một người đọc sách Thánh hiền cần phải có nhiều đức tính tốt đẹp, xin hỏi phu quân có được mấy đức?”.
Hứa Doãn tự hào nói: “Đều có tất cả”.
Vợ Hứa Doãn lại nói: “Trong trăm phẩm hạnh tốt đẹp thì Đức là quan trọng nhất, phu quân chỉ hiếu sắc mà không biết hiếu Đức, thì làm sao có thể nói là có tất cả chứ?”.
Hứa Doãn nghe xong vô cùng xấu hổ, từ đó về sau anh vô cùng kính trọng vợ mình.
* Vợ Hứa Doãn được xếp thứ tư trong bốn người phụ nữ xấu nhất thời Trung Quốc cổ đại.
* Tứ Đức gồm: phụ đức, phụ công, phụ ngôn, phụ dung.
ST

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét