Chính
tình thương của mẹ mà cậu bé khiếm thị ngày nào, hiện đã trở thành Phó Thống
đốc khiếm thị đầu tiên của bang Washington, Mỹ.
Ở thị trấn Fox, bang Washington của Mỹ có một bé
trai bất hạnh tên Cyrus Habib. Cậu bé bị một khối u ác tính trong đầu. Phẫu
thuật thành công, họ đã cắt bỏ được khối u nhưng bé trai này lại phải trả một
cái giá quá đắt, từ đó cậu không còn nhìn thấy gì nữa.
Cậu bé 8 tuổi khóc nói với mẹ: "Mẹ ơi, con
còn nhìn thấy được không ạ? Con muốn đi học. Con muốn đá bóng cùng các bạn."
Người mẹ xoa đầu con trai nói: "Con à, nhất
định con sẽ nhìn thấy được. Chỉ cần con luôn cố gắng sẽ có ngày con khiến
thượng đế cảm động. Đến lúc đó, con muốn làm gì cũng được."
Cyrus được mẹ đưa đến trường học dành cho trẻ
khiếm thị. Cậu là học sinh siêng năng nhất lớp. Thầy giáo nói với mẹ cậu:
"Con trai chị thật sự rất thông minh.Cháu là học sinh nắm chữ nổi nhanh nhất mà tôi từng gặp. Ham muốn
học hỏi của cháu rất mạnh mẽ. Cháu rất siêng năng và đặc biệt có duyên."
Người mẹ mỉm cười hạnh phúc.
Một hôm, cậu bé vui mừng nói với mẹ, cậu đã tham
gia vào giải đấu bóng đá do nhà trường tổ chức. Các cầu thủ khác cũng không
nhìn thấy gì như cậu mà dựa vào thính giác, họ biết trái bóng đang ở đâu, nên
đá về hướng nào.
Mẹ Cyrus khen con thật là giỏi, cậu cười, đầy hy
vọng nói: "Mẹ ơi, có phải con sắp khiến thượng đế cảm động rồi không? Con
sắp nhìn được rồi, đúng không ạ?"
Người mẹ xoa đầu con trai nói: "Phải, con
trai, chỉ cần con kiên trì cố gắng nhất định sẽ khiến thượng đế cảm động."
Biểu hiện của cậu bé mù ở trường càng ngày càng
xuất sắc. Thầy cô và bạn học đều rất yêu quý cậu.
Lên trung học, Cyrus định sẽ thi vào khoa nhạc
với hy vọng có thể trở thành một thầy giáo dạy nhạc. Bố mẹ cậu đều hết sức ủng
hộ con trai.
Một hôm, mẹ Cyrus nói với bố cậu, đồng nghiệp
của bà phải ra tòa vì vấn đề nhà cửa, do nhà nghèo nên cô ấy không thuê nổi
luật sư, không biết phải làm thế nào.
Từ hôm đó, Cyrus quyết định sẽ thi vào khoa
luật, cậu muốn trở thành luật sư biện hộ cho người nghèo trước tòa.
Người mẹ khuyên rằng có lẽ âm nhạc thích hợp với
con trai hơn. Cậu con của bà trịnh trọng nói: "Mẹ, xin mẹ hãy tin hưởng sự
lựa chọn của con. Nghề luật sư chắc chắn cũng sẽ thích hợp với con."
Luật sư của người nghèo
Năm 25 tuổi, Cyrus nhận được chứng chỉ hành nghề
luật sư, muốn tìm việc ở công ty luật nhưng mấy công ty liền đều từ chối vì anh
là người mù.
Sau đó, anh lên mạng đăng tin làm luật sư miễn
phí cho người nghèo. Lúc đầu, mọi người nghi ngờ năng lực của anh. Tuy không
mất tiền nhưng cũng không dám mời.
Không muốn ngồi đợi không ở nhà, anh quyết định
ra ngoài tìm cơ hội.
Anh luật sư khiếm thị đi theo chú chó dẫn đường
đến bến tàu điện ngầm. Khi đợi tàu, anh nghe thấy một phụ nữ đang nói chuyện
điện thoại, rằng mình đang gặp chút rắc rối, muốn thuê luật sư rẻ một chút, nhờ
đối phương giới thiệu giúp.
Đợi bà ta cúp máy, Cyrus chủ động bắt chuyện, tự
giới thiệu mình là luật sư.
Người phụ nữ này nhờ anh tư vấn cho vài kiến
thức về phương diện pháp luật. Câu trả lời của luật sư trẻ này đã khiến bà rất
hài lòng và đã mời anh làm luật sư cho mình.
Ở tòa án, biểu hiện của Cyrus đã khiến tất cả
mọi người phải trầm trồ thán phục. Lần đầu làm luật sư biện hộ, anh đã được mọi
người công nhận. Điều này khiến anh càng có lòng tin hơn.
Có người đã đăng clip biện hộ trên tòa lên mạng
và luật sư khiếm thị này nhanh chóng nổi tiếng. Khách hàng mời anh làm luật sư
ngày càng nhiều.
Tôn chỉ của anh vẫn là ưu tiên và miễn phí cho
người nghèo, thứ đến mới chọn người sẽ phải trả tiền. Nhờ sự nổi tiếng của
mình, anh đã mở được một văn phòng luật sư riêng.
Có phóng viên hâm mộ danh tiếng đến phỏng vấn có
hỏi: "Anh làm luật sư chủ yếu là để giúp đỡ những người nghèo khó. Xin hỏi
anh làn vậy là vì điều gì?"
Anh luật sư trẻ mỉm cười: "Hồi tôi còn nhỏ,
sau khi bị mù, mẹ nói với tôi, chỉ cần khiến thượng đế cảm động, tôi có thể
thấy lại ánh sáng. Tôi chỉ muốn khiến thượng đế cảm động."
Cyrus Habib (sinh ngày 22 tháng 8 năm 1981) là
một chính trị gia, luật sư và nhà giáo dục người Mỹ, là Phó Thống đốc thứ 16 và
hiện tại của Washington.
Tháng 11 năm 2016, Cyrus Habib được bầu làm Phó
Thống đốc bang Washington của Mỹ năm 35 tuổi. Ông cũng là Phó Thống thốc khiếm
thị đầu tiên trong lịch sử của bang này.
Cuối cùng ông đã khiến thượng đế cảm động. Tuy
đôi mắt của mình vẫn không nhìn thấy được nhưng ông đã mang ánh sáng đến cho
những người cần nó. Đối với ông mà nói, thực ra đây chính là ánh sáng.
Theo TTT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét