16 ĐIỀU MÀ NGƯỜI LỚN CÓ THỂ HỌC TẬP TỪ TRẺ CON
1/ Trẻ con luôn thể hiện được đúng cảm xúc của mình, chúng khóc khi muốn khóc, cười khi muốn cười. Người lớn đôi khi muốn khóc cũng không khóc được.
2/ Trẻ con luôn tò mò với những điều mới mẻ. Đối với chúng, cuộc sống là một cuộc phiêu lưu. Chúng khám phá, tìm tòi và học hỏi. Còn người lớn đôi khi chỉ nghĩ đến hai chữ “ổn định” nhàm chán và chẳng chịu học hỏi gì thêm.
3/ Trẻ con yêu người khác mà không hề có sự vụ lợi nào. Còn người lớn đôi khi yêu người khác vì người đó có thể đem lại lợi ích cho họ.
4/ Trẻ con suy nghĩ đơn giản. Còn người lớn đôi lúc chỉ làm rối rắm vấn đề.
5/ Khi không biết điều gì, trẻ con không ngần ngại hỏi người lớn. Chúng hỏi hàng trăm câu hỏi, kể cả những câu hỏi ngớ ngẩn nhất. Còn người lớn thì cứ sợ lộ ra cái dốt của mình nên không đặt câu hỏi.
6/ Trẻ con luôn là chính mình, mọi lúc, mọi nơi. Người lớn thì khác, khi gặp người này họ sẽ như thế này, khi gặp người khác sẽ như thế khác. Họ như con tắc kè bông vậy. Đôi khi người lớn còn chẳng hiểu được bản thân mình.
7/ Trẻ con không bao giờ suy diễn. Người lớn thì lại hay suy diễn. Mà suy diễn là một thứ vô cùng có hại cho mối quan hệ.
8/ Trẻ con không bao giờ nghĩ nhiều về quá khứ và tương lai. Trẻ con luôn sống với thực tại, với những niềm vui của chúng. Người lớn thì khác, họ sống mãi trong quá khứ, hoặc lo lắng quá nhiều cho tương lai mà quên đi cuộc sống thực tại của mình.
9/ Trẻ con luôn mơ mộng. Chúng có những ước mơ, kể cả những ước mơ viển vông nhất. Chúng ước mơ bay vào vũ trụ, chúng ước mơ làm siêu nhân giải cứu thế giới. Một trong những điều sai lầm là khi người ta lớn, người ta mơ mộng ít lại.
10/ Ước mơ của trẻ con cũng khác nhiều so với người lớn. Chúng mơ ước “Khi lớn lên, con muốn làm bác sĩ để chữa bệnh cho mọi người”, hay “Con muốn làm cô giáo để dạy dỗ các em học sinh”. Chúng ước mơ được giúp đỡ người khác. Còn người lớn thì thường mơ “Muốn kiếm thật nhiều tiền”, hay “muốn chức vị cao”. Họ ước mơ để phục vụ chính mình.
11/ Trẻ con luôn tập trung làm một việc tại một thời điểm. Người lớn luôn bị phân tâm làm nhiều việc một lúc, phân tâm bởi những tin nhắn điện thoại và trang tin trên facebook của mình.
12/ Trẻ con luôn nói “Con yêu ba mẹ nhiều lắm”, “Con cảm ơn/xin lỗi ba mẹ”. Còn người lớn dường như không dám nói những điều ấy với ba mẹ mình.
13/ Trẻ con không bao giờ nghĩ người khác sẽ nghĩ như thế nào về chúng. Còn người lớn, với những cái tôi to tướng của mình, luôn quan tâm xem người khác đang nghĩ gì về mình.
14/ Trẻ con không sợ thất bại. Khi chúng tập đi, chúng ngã, và đứng dậy rất nhanh ngay sau đó để tiếp tục. Người lớn, đôi khi ngã xuống, và không bao giờ dám bước đi tiếp nữa.
15/ Trẻ con thoải mái kết bạn mà không quan tâm người đó là ai, giàu có như thế nào, màu da gì. Còn người lớn đôi khi muốn kết bạn với những người có thể có lợi cho mình. Người lớn cũng đa nghi hơn. Nếu có một người làm một cử chỉ tốt với họ, họ liền nghĩ “Thằng này đang muốn gì ở mình nhỉ ?”
16/ Trẻ con luôn sáng tạo. Chúng vẽ vì thích vẽ, hát vì thích hát, không phải theo một quy định nào. Trí tưởng tượng của chúng bay cao và bay xa. Người lớn ít tưởng tượng hơn. Óc sáng tạo của họ bị kiềm hãm bởi những quy định cứng nhắc.
Dĩ nhiên là, người lớn có những suy nghĩ sâu sắc, trưởng thành và khôn ngoan hơn. Thế nên, nếu họ chịu khó học tập từ trẻ con, và mang cho mình “một trí tuệ của người lớn, và một tâm hồn của trẻ con”, thì chắc là cuộc sống sẽ đơn giản, tươi đẹp và ý nghĩa hơn nhiều nhỉ.
ST