GIAI THOẠI THÚ VỊ KỂ VỀ SOLOMON VỊ VUA GIÀU CÓ VÀ QUYỀN
UY
Một ngày, vua Solomon muốn thử thách người cận thần trung thành
của mình là Benaiah Ben Yehoyada nên đã nghĩ ra một nhiệm vụ bất khả thi. Vua
gọi Benaiah đến và nói:
.
“Benaiah, có một chiếc nhẫn đặc biệt mà ta muốn được đeo trong ngày lễ
Sukkot. Nhà ngươi hãy đi tìm và mang nó về đây, ngươi có 6 tháng để hoàn thành
nhiệm vụ này”.
“Thưa đức vua, nếu quả thật trên đời có chiếc nhẫn như vậy tồn tại, thần
dẫu phải đi đến cùng trời cuối đất cũng nhất định mang nó về cho ngài. Chẳng
hay chiếc nhẫn đó có điều gì đặc biệt đến vậy?”
.
“Nó có một quyền năng vĩ đại”, nhà vua trả lời. “Những ai đang hạnh phúc
khi nhìn vào nó sẽ cảm thấy buồn rầu, còn những kẻ đang ủ rũ khi nhìn vào nó sẽ
trở nên tươi tỉnh”. Vua Solomon tin rằng chiếc nhẫn kỳ diệu như vậy hoàn
toàn không tồn tại, nhưng ông vẫn muốn cho người cận thần của mình một chút bẽ
bàng.
.
Mùa xuân trôi qua rồi mùa hè lại đến, nhưng Benaiah vẫn chưa có
cách nào tìm ra chiếc nhẫn mà nhà vua mong đợi. Vào đêm trước ngày lễ Sukkot,
ông lặng lẽ bước đi qua những con hẻm tịch mịch của thành Jerusalem. Đột nhiên
Benaiah thấy một ông lão bán hàng rong đang chậm rãi bày hàng trên tấm thảm tồi
tàn.
“Thưa ông, ông đã bao giờ nghe nói đến chiếc nhẫn kỳ diệu có thể khiến
người vui thấy buồn và kẻ buồn thấy vui chưa?” – Benaiah hỏi.
.
Ông lão bán hàng rong đã nhiều tuổi nhưng đôi mắt vẫn còn tinh tường. Ông chậm
rãi nhặt lên chiếc nhẫn cũ nằm một góc khiêm tốn trên tấm thảm. Khi Benaiah
nhìn thấy họa tiết khắc trên đó, đôi mắt ông bỗng bừng sáng và khuôn miệng nở
nụ cười.
.
Đêm hôm đó, cả thành Jerusalem háo hức đón ngày lễ Sukkot sắp đến. Còn Benaiah,
ông chỉ bình thản nắm chiếc nhẫn trong tay, đôi mắt nhìn xa xăm.
Sáng hôm sau vua Solomon hỏi: “Chàng trai của ta, khanh có tìm thấy thứ mà
ta mong đợi không?” Cả vua Solomon và các cận thần khác đều cười nghiêng
ngả, ai cũng nghĩ rằng Benaiah sắp “bẽ mặt” ra trò.
.
Benaiah không nói gì mà chỉ quỳ xuống, dâng chiếc nhẫn thần kỳ lên trước mặt
nhà vua. Ngay khi đọc được dòng chữ khắc trên đó, nụ cười của Solomon chợt tắt
ngấm. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi ấy, tất cả những gì là trí tuệ, giàu sang,
phú quý, và quyền uy mà vua Solomon luôn kiêu hãnh một đời bỗng chốc nhạt nhòa
như sương khói. Vinh quang hay thất bại, rồi một ngày sẽ chẳng còn lại gì ngoài
cát bụi.
.
Và dòng chữ trên đó viết: “Gam zeh ya’avor”, nghĩa là: Tất cả rồi sẽ qua!!
Đúng vậy, tất cả rồi sẽ qua. Quá khứ dẫu huy hoàng cũng chẳng thể níu kéo, tương lai dẫu mịt mùng thì cũng sẽ trôi vào dĩ vãng, chỉ có hiện tại mới là vĩnh hằng. Vì vậy, hãy trân trọng mỗi phút giây bạn có, và hãy sống hết mình để bạn luôn xứng đáng, giống như một nhà thơ từng viết:
.
“Chuyện đời như nước chảy hoa trôi
Lợi danh như bóng mây chìm nổi
Chỉ có tình thương để lại đời…”