Thứ Sáu, 24 tháng 7, 2020

Cơn giận dữ sẽ làm lộ ra bản tính thật của con người




Cơn giận dữ sẽ "đốt cháy" tất cả vỏ bọc giả tạo làm lộ ra bản tính thật của con người
.
Nếu muốn hiểu rõ ai đó thì bạn nên quan sát họ vào lúc tức giận bởi đó là lúc mà con người ta dễ bộc lộ ra bản tính thật của mình. Qua đó, chúng ta có thể thấy được nhân phẩm cũng như giáo dưỡng của họ.
.
Khi mới tốt nghiệp, tôi vào làm việc trong một công ty truyền thông văn hóa và quen biết Lý Tư. Cô ấy vào làm ở công ty sớm hơn tôi nhưng không hề có thói "ma cũ bắt nạt ma mới", trái lại còn đối đãi với tôi vô cùng nhiệt tình, ở nhà làm cơm cũng thường hay mời tôi tới ăn cùng.
.
Những việc làm của cô ấy khiến tôi thấy rất cảm động và ngày càng cảm thấy quý mến cô ấy nhiều hơn. Thêm vào đó, vì tuổi tác chênh lệch cũng không quá lớn nên chúng tôi nhanh chóng thân thiết với nhau.
Sau này, công ty có một vị giám đốc nhân sự mới, vừa tới đã thiết lập những quy tắc mới, trong đó quy định đi làm muộn hoặc chơi điện thoại trong giờ làm việc thì sẽ bị phạt tiền.
.
Quy tắc mới được áp dụng ngày đầu tiên, Lý Tư đã bị phạt do dùng điện thoại trong giờ làm việc. Vì thế, trên đường tan làm về nhà, cô ấy cực kỳ tức giận, suốt cả đường đi đều mắng chửi vị nhân sự kia bằng đủ mọi lời khó nghe.
.
Tôi liền khuyên cô ấy bỏ qua đi bởi dù cô ấy có chửi mắng thêm nữa thì cũng không giải quyết được vấn đề gì. Ngược lại, cô ấy mắng người khác trên đường như vậy sẽ tự tổn hại tới hình tượng của chính mình.
Thật không ngờ, Lý Tư lại nổi cơn thịnh nộ với tôi và nói rằng cô ấy quen biết tôi là việc làm thật mù quáng.
.
Cô ấy còn trách tôi đã không nói giúp cô ấy, lại còn đứng về phía vị nhân sự kia. Lúc ấy, tôi sững sờ cả người và cảm thấy Lý Tư đang đứng trước mặt mình thật quá xa lạ, trước nay chưa từng quen thân.
Có người nói rằng trên thế giới này có 2 thứ không thể nhìn trực tiếp, một là mặt trời và hai là lòng người. Bởi lẽ, ánh sáng của mặt trời quá chói mắt, còn lòng người thì khó lường. Nếu muốn nhìn thấu được một người, ngoại trừ chờ đợi theo thời gian thì chỉ còn cách quan sát họ vào lúc họ mất kiểm soát cảm xúc của mình.
.
Sự vui vẻ hay lương thiện có thể giả vờ, nhưng cơn giận dữ sẽ "đốt cháy" tất cả vỏ bọc giả tạo và phơi bày ra những điều sâu kín nhất trong nội tâm của mỗi con người. Vì khi tức giận, con người ta thường sẽ dễ mất lý trí, khả năng kiểm soát cũng như năng lực che đậy bản thân.


Người dù tức giận nhưng vẫn giữ được tu dưỡng của mình là người luôn chân thành
Có một câu chuyện kể rằng một vị lão hòa thượng trồng một chậu hoa lan. Ông chăm sóc cây rất tỉ mỉ, mỗi ngày đều nhổ cỏ, bắt sâu và tưới nước cho hoa. Dưới sự chăm sóc chu đáo của lão hòa thượng, cây hoa dần lớn lên và trổ hoa đẹp vô cùng.
.
Một lần, vì phải ra ngoài gặp bạn nên vị sư đã giao lại trách nhiệm chăm sóc chậu hoa lan cho một vị tiểu hòa thượng. Vị tiểu hòa thượng này học theo lão hòa thượng, cũng chăm cây hoa cẩn thận từng chút một.
Một ngày nọ, tiểu hòa thượng sau khi tưới nước cho hoa lan liền đặt nó lên bệ cửa sổ để đi làm việc. Chẳng ngờ, trời đổ mưa lớn, gió mạnh thổi khiến chậu hoa lan rơi xuống và vỡ tan.
.
Khi quay về, chú nhìn những cành lá bị bầm dập mà đau lòng nhưng cũng lo sợ lão hòa thượng lúc về biết chuyện sẽ nổi giận trách mắng. Mấy ngày sau, lão hòa thượng cuối cùng cũng trở về. Tiểu hòa thượng liền kể rõ đầu đuôi câu chuyện về cây hoa lan và chuẩn bị để nhận cơn thịnh nộ của lão hòa thượng.
Thế nhưng, lão hòa thượng lại không nói một lời nào cả. Tiểu hòa thượng thấy vậy thì bất ngờ lắm, liền hỏi ngay rằng tại sao ông không tức giận. Lão hòa thượng cười nhẹ rồi ôn tồn bảo "Ta trồng hoa lan đâu phải vì để tức giận đâu".
.
Chỉ một câu đơn giản như vậy thôi nhưng lại cho chúng ta thấy được sự thông tuệ cũng như tấm lòng bao dung của lão hòa thượng. Ở đời, chuyện được và mất, đến và đi là chuyện thường tình. Việc gì đã xảy ra thì cũng xảy ra rồi, chúng ta có tức giận thì cũng chẳng thể quay ngược thời gian để ngăn cản được nữa, trái lại còn hại thân đủ đường. Vậy cớ sao không cho qua nhẹ nhàng để cuộc sống được thanh thản và an yên hơn?
.
Kết lại, trong mối quan hệ giữa người với người, ai cũng khó tránh được những lúc xô xát hay mâu thuẫn với nhau. Nhưng người dễ nổi cáu không phải kẻ bản lĩnh, người hiểu được cách khống chế cơn giận mới là người tài giỏi. Họ hiểu được khi tức giận cũng là lúc họ lấy lỗi lầm của mình hoặc của người khác để tự trừng phạt chính bản thân họ, rồi cũng chỉ phí công lại chẳng được lợi ích gì.

Tham khảo Aboluowang

Học như thế nào?


Ngày xưa để học được chữ thánh hiền, cái quan trọng nhất là cần có chí. Cái chí để đi bắt đom đóm bỏ vào lọ làm đèn mà đọc sách thâu đêm. Trong công việc học tập bây giờ, trong việc tiếp thu kiến thức khoa học của nhân loại tưởng như vô hạn, chỉ có chí thôi chắc là không đủ.

Khoa học không bị cái bệnh tự phụ coi những luận điểm của mình đúng một cách tuyệt đối, đúng một cách phổ quát. Mỗi lý thuyết khoa học được khai triển bằng tính toán, bằng lập luận từ một số nhỏ khái niệm, một số tiên đề cơ sở. Mỗi lý thuyết có logic nội tại của nó, nó không tự mâu thuẫn, nhưng những kết luận mà người ta rút ra từ nó chỉ khớp với thực tế khách quan trong một phạm vi nào đó. Theo một nghĩa nào đó, mỗi lý thuyết là một trò chơi trí tuệ, với luật chơi được xác định rõ ràng mà trong đó người chơi có thể triển khai khả năng tư duy của mình để đi đến những kết quả nhiều khi nằm ngoài sự mong đợi ban đầu.
.
Rất ít khi người ta chơi trò gì một mình. Để cho cuộc chơi thực sự cuốn hút, để cho người chơi có thể thực sự triển khai mọi tiềm năng tư duy của mình để đi đến những kết quả bất ngờ, đi đến sáng tạo, cuộc chơi phải có bạn chơi và phải có trọng tài. Để minh hoạ quan điểm này, tôi xin đưa ra một gợi ý nhỏ, nhưng rất nghiêm túc.
.
Nhờ vào internet, hiện tại người ta có thể tìm được miễn phí rất nhiều tài liệu học tập miễn phí ở trên mạng. Một số trường đại học có tên tuổi như MIT, Stanford còn tổ chức công bố miễn phí hầu hết các tư liệu học tập. Thay bằng việc phải bỏ ra 50 ngàn đô-la một năm để đến đó học, mà không phải cứ có 50 ngàn đô-la là đã được nhận vào học, bạn có thể truy cập miễn phí các tư liệu học tập, theo dõi các bài giảng video. Vậy có đúng là bạn cứ ngồi ở Hà nội, hay Sài gòn, là cũng có thể học như sinh viên ở MIT hay ở Stanford hay không.
.
Tôi nghĩ rằng trừ khi bạn có một ý chí sắt đá, dù có được cung cấp tất cả mọi tài liệu trên đời, dù dược theo dõi miễn phí các bài giảng, ở nhà một mình bạn vẫn không thể học được. Bởi vì ngồi theo dõi bài giảng trên mạng một mình không phải là một cuộc chơi thú vị: không có địch thủ, không có đồng đội, không có lộ trình, không thấy mục tiêu, không thấy giải thưởng. Đó là những thứ không liên quan trực tiếp đến nội dung khoa học của bài giảng nhưng đó là cái mà người đi học cần để phấn đấu liên tục. Học một mình, bạn có thể tập trung cao độ trong một hai ngày cho đến một tuần. Nhưng bạn cần có tập thể, có lớp học, có thầy giáo để duy trì nỗ lực học tập.
.
Gợi ý của tôi là tại sao các bạn không tự tổ chức cùng học theo giáo trình được cung cấp trên mạng. Tại sao không thể dùng trực tiếp bài giảng, tư liệu học tập cung cấp miễn phí trên mạng trong các lớp học chính khoá. Các thầy không nhất thiết phải giảng cả buổi nữa, mà có thể cho sinh viên xem bài giảng trên mạng, có thể làm trước phụ đề tiếng việt, sau đó dành thời gian để giải thích thêm, trả lời câu hỏi của sinh viên, và hướng dẫn làm bài tập. Và cuối cùng là tổ chức thi cử nghiêm túc.
.
Tất nhiên gợi ý thì dễ, mà làm thì khó, nhưng tôi không tin là việc này không thể làm được. Kinh phí để tổ chức lớp học như thế có lẽ là không nhiều lắm, nếu so sánh với học phí 50 ngàn đô la một năm ở MIT hay Stanford.
Với gợi ý có tính suy tưởng này, tôi hy vọng làm nổi lên được sự quan trọng của việc tổ chức học tập. Học tập là một hoạt động tập thể và có tổ chức. Như đã nêu ở trên, thiếu một tập thể có tổ chức, con người nói chung không có khả năng duy trì nỗ lực của mình trong một thời gian dài. Thiếu tranh biện con người nhanh chóng lạc vào con đường chủ quan, con đường luôn dẫn đến cái đích là sự bế tắc. Bản tính con người là hiếu thắng, cái cần thiết để tạo ra sự sôi động trong tranh luận, những cũng là cái làm hỏng cuộc tranh luận, biến nó thành chiến trường để người này đè bẹp người kia.
.
Vì vậy trong mọi cuộc chơi tập thể cần có một luật chơi lành mạnh để cho sự cạnh tranh chỉ tạo ra nỗ lực để mỗi người vượt lên chính mình, chứ không phải là cái cớ để thỏa mãn bản năng hiếu thắng. Và cuộc chơi cần một người trọng tài, nắm vững luật lệ và có thẩm quyền điều khiển cuộc chơi. Ngoài ra, chính những ràng buộc của luật chơi bắt người chơi phải vươn tới sự sáng tạo thực sự.
.
Trích : Học như thế nào – Ngô Bảo Châu