Thứ Sáu, 6 tháng 12, 2019

Nhà triết học Vương Dương Minh dạy con



Cổ nhân có câu: “Lấy Đạo Đức làm báu vật truyền gia thì gia tộc hưng thịnh trên 10 đời. Lấy việc học hành (đọc sách) làm báu vật truyền gia thì đứng thứ hai, lấy kinh sách (Thi Thư) làm báu vật truyền gia thì đứng thứ 3. Lấy giàu sang phú quý làm báu vật truyền gia thì không quá 3 đời”.

Vương Dương Minh (1472 -1528), còn gọi là Vương Thủ Nhân, là một trong những nhà triết học vĩ đại nhất trong lịch sử Trung Quốc. Trong cuộc sống thường nhật, tất cả công phu tâm huyết của ông đều dồn hết cả vào việc học tập cũng như giáo dục con cháu đời sau.
Trong việc giáo dục con cái, Vương Dương Minh đặc biệt chú trọng 3 yếu tố sau:

1. làm người tốt quan trọng hơn bất cứ việc gì tốt

Khi Vương Dương Minh viết thư cho con mình, trong thư ông nói: “Phàm làm người, quan trọng chính là tâm địa”.

Làm người tốt còn quan trọng hơn bất cứ việc gì tốt, ví như một trái trên cành, lương tâm của con người cũng như cuống của trái cây, cuống mà hỏng thì quả cũng chẳng còn. Một người mà có được tâm hồn lương thiện, ắt sẽ có càng nhiều thiện duyên, càng có nhiều người yêu mến. Người có trái tim lương thiện sẽ không bao giờ đi làm tổn thương người khác, bởi vậy mà tự nhiên sẽ tránh hung triệu cát.

Sống thiện lương là một loại trí huệ, người thông minh chưa chắc đã là người thiện lương, nhưng người thiện lương ắt là người thông minh trí huệ nhất.

2. Chuyên cần đọc sách là ngưỡng cửa thấp nhất tiến lên con đường cao quí

Trong cuốn gia huấn của Vương Dương Minh, yêu cầu đầu tiên chính là chuyên cần đọc sách. Đọc sách chính là con đường căn bản tiếp thu tri thức của nhân loại, cả cuộc đời của Vương Dương Minh luôn chuyên cần đọc sách.
Ngay từ khi còn nhỏ, mỗi ngày ông đều đọc sách đến đêm khuya, có những lần đọc sách đến độ khạc cả ra máu. Cha của ông lo lắng sức khỏe của ông có vấn đề nên hàng ngày đều phải gõ cửa tắt đèn yêu cầu ông đi nghỉ sớm. Đương nhiên, đọc sách cũng cần phải có quy chuẩn, không thể bất cứ việc gì cũng bị trói buộc vào trong sách, mà cũng cần có sự chắt lọc.

Trên thế gian sách có trăm ngàn triệu cuốn, nếu tất cả đều đọc thì có đọc cả đời cũng không hết. Cho nên tốt nhất là chắt lọc những sách kinh điển mà đọc, ngoài ra các sách khác tuy cũng có muôn sắc đủ màu nhưng trên thực tế cũng đều là bám theo nội dung, ý nghĩa của những sách kinh điển mà ra.

Một người có thể nuôi dưỡng cho mình thói quen đọc sách, cả đời cũng chính là đem trí huệ của nhân loại vận dụng cho mình.

Một đứa trẻ có thói quen đọc sách ắt sẽ có tri thức, có tầm nhìn, có nhân cách. Người có nhân cách ắt cũng sẽ có thiện lương. Mà một đứa trẻ có thể nuôi dưỡng tấm lòng thiện lương, vậy các bậc cha mẹ còn điều gì phải lo lắng?

3. Trí hành hợp nhất dũng cảm vào thực tiễn 

Cái mà được gọi là trí hành hợp nhất chính là nói giữa tri thức, lý tưởng và hành động phải kết hợp với nhau không thể tách rời, nói được làm được. Thiện lương không phải là tính từ mà là động từ. Khi chúng ta nói về một người thiện lương thì tất nhiên người đó phải là người làm việc thiện. Còn chỉ nói mà không làm thì đó là giả dối không thực, chỉ có hình thức mà không có thực tế.

Đi học cũng vậy. Nếu như không thể vận dụng kiến thức đã học vào cuộc sống thực tiễn thì cũng như bàn việc quân trên giấy. Trong cuộc sống thực tiễn, có rất nhiều sự việc chỉ khi nào chúng ta bắt tay vào hành động mới có thể biết được thực hư.

Ngay từ nhỏ chúng ta cần phải dạy cho trẻ có được năng lực vận động, tạo thành thói quen lao động thực tiễn mỗi ngày. Vương Dương Minh cả đời có được rất nhiều thành tựu, từ thơ ca, hội họa, thư pháp, binh pháp, giáo dục, tất cả đều tinh thông tường tận. Có được điều này chính là nhờ vào việc ông kết hợp được lý thuyết và thực hành trong thực tiễn.

Khi gặp vấn đề trong cuộc sống, trước tiên hãy để cho con cái tự học cách giải quyết vấn đề trước. Suy nghĩ chán chê rồi mới bắt tay vào làm, chi bằng bắt đầu tiến về phía trước bắt tay vào làm từng chút một, dũng cảm thử sai để nhận ra bài học.

Trong hành động từ từ điều chỉnh lại nhận thức của chính mình, tiếp đó dùng nhận thức mới để lại bắt đầu xuất phát, cải biến lại sách lược của bản thân.

Cơm phải ăn từng miếng, đường phải đi từng bước, nếu như dục tốc ắt sẽ bất đạt. Thành thục sẽ thành kỹ năng, kiên trì sẽ tăng sức mạnh, một đứa trẻ như vậy mới có thể có được một cuộc đời hoàn mỹ. Trí phải đi đôi với hành, đem trí tuệ hóa thân thành hành động, nếu không thì không phải là người chân trí.

Thông qua 3 yếu tố này, Vương Dương Minh đã để lại cho con cháu đời sau bao bài học quý giá. Các bậc cha mẹ hiện đại ngày nay, cũng có thể áp dụng và chắc chắn sẽ thu được thọ ích.

Theo soundofhope.org


Thứ Năm, 5 tháng 12, 2019

Cho con cá, cần câu, và dạy cả kỹ năng câu cá nữa vẫn là chưa đủ


Có rất nhiều yếu tố dẫn đến thành công, nó bao gồm cả cơ hội đến với bạn, kỹ năng bạn có, và quan trọng nhất, chính là thái độ của chính bạn. Trên con đường dẫn tới thành công, cơ hội chỉ chiếm 10%, kỹ năng chiếm 20%, còn lại 70% là từ thái độ của chính bạn.

Có một câu chuyện được chia sẻ như là một bài học trong cuộc sống - chuyện kể rằng, ở một làng chài nọ có một thanh niên đi câu cá. Trên đường về, đang xách giỏ cá trên tay, anh gặp một người ăn xin sắp chết đói. Thương tình, anh bắt mấy con to nhất trong giỏ cá của mình vừa đi câu về cho người ăn xin. Người ăn xin đã nướng cá ăn và thoát được cơn đói.
Vui vẻ, tiếp tục chặng đường về, gặp anh bạn hàng xóm, anh vui miệng kể lại câu chuyện mình vừa làm. Anh bạn hàng xóm lắc đầu bảo rằng anh làm như vậy không chắc đã tốt. “Không chỉ cho cá, cậu nên cho người ăn xin cần câu để ông ta tự mình đi câu kiếm sống. Không tin, ngày mai cậu đi qua sẽ thấy người ăn xin đó vẫn bị cơn đói hành hạ” - anh hàng xóm nói.
Bán tín bán nghi, ngày hôm sau anh thanh niên rủ anh bạn hàng xóm cùng đi câu. Khi trở về, quả như lời anh hàng xóm nói, hai người gặp lại người ăn xin đang nằm lả bên vệ đường. Anh thanh niên lại cho người ăn xin cá và anh hàng xóm cho người ăn xin cần câu.
Cả hai trở về trong tâm trạng vui vẻ. Trên đường về hai người gặp một anh bạn khác cùng xóm. Cả hai hào hứng kể lại câu chuyện trên cho anh hàng xóm này nghe. Anh hàng xóm này lắc đầu nói: “Các cậu làm vậy chưa ổn. Cho cần câu rồi, nếu không chỉ cho ông ta cách câu thì ông ta câu thế nào được cá. Ngày mai trở lại các cậu sẽ thấy người ăn xin vẫn bị đói”.
Ngày hôm sau cả ba người cùng đi câu. Khi trở về, quả như lời anh hàng xóm nói, ba người gặp lại người ăn xin đang nằm quắp chiếc cần câu đói lả bên vệ đường. Anh thanh niên lại cho người ăn xin cá và anh hàng xóm sửa lại cần câu, anh bạn hàng xóm mới giảng giải tỉ mỉ phương pháp câu cá, từ mắc mồi câu đến phương pháp câu từng loại cá…
Tiếp tục câu chuyện của 3 chàng trai tốt bụng, họ ra về trong tâm trạng đầy hưng phấn, tin chắc từ nay người ăn xin sẽ không sợ đói nữa. Trên đường về, đang bàn luận rôm rả thì cả 3 gặp lão ngư ông trong làng. Nghe thấy cả 3 hào hứng nói chuyện, lão ngư đứng lại, hỏi chuyện 3 chàng trai một cách cặn kẽ.
Nghe xong, lão ngư ngẫm nghĩ một lát rồi lắc đầu nghi hoặc: “Các cậu đã làm đúng, thế nhưng lão nghĩ chưa đủ. Lão chỉ sợ thiếu một điều có lẽ còn quan trọng hơn. Các cậu cho người ăn xin công cụ, kỹ năng, phương pháp, tôi tin người ăn xin này vẫn đói!".
Thấy ba thanh niên ngơ ngác, lão ngư lên tiếng giải thích:
-Thứ nhất người ăn xin làm nghề này nhiều năm, nó đã ngấm vào máu của ông ta, và đó là thói quen của ông ta. Ông ta không có khái niệm tự đi kiếm miếng cơm manh áo, chỉ tâm niệm làm sao xin được miếng ăn mà thôi. Vì vậy trước tiên các cậu cần giúp ông ta định hình lại suy nghĩ.
-Thứ hai như các cậu đã biết, không phải cứ thả mồi xuống là đã có cá. Đôi khi phải kiễn nhẫn câu cả tiếng, cả buổi…có khi cả ngày không được con nào. Do vậy các cậu cần chỉ ông ta biết về bài học kiên trì.
-Thứ ba có một yếu tố cực kỳ quan trọng, đó chính là niềm tin. Lão đã từng hỏi chuyện ông già ăn xin ấy rằng: Sao lão còn sức lực dồi dào, sao không học một nghề gì đó để kiếm sống hoặc có thể đi câu cùng tôi?. Và ông ta đã trả lời là: "Tôi không theo ông được, tôi sinh ra đã mang phận ăn xin rồi, từ đời cha mẹ đã làm nghề này, số tôi khổ sẵn rồi, tôi không làm được cái gì nên hồn cả!”. Do vậy cái mà người ăn xin thiếu không phải là công cụ, kỹ năng hay phương pháp mà ông ta thiếu thái độ đúng đắn!
Cả ba nghi hoặc, chưa thực sự tin lời của lão ngư, nhưng để kiểm tra, ngày hôm sau nữa, ba thanh niên cùng rủ lão ngư đi câu. Không ngờ rằng, trên đường về nhà, cả bốn người gặp người ăn xin nọ vẫn đang ngồi bên vệ đường đói lả xin ăn.
Cả 3 chàng trai hy vọng lão ngư có thể dùng kinh nghiệm của mình dạy lại ông lão ăn xin. Tuy nhiên, lão ngư chần chừ: “Thái độ là phải đào luyện thường xuyên nhờ sự định hướng, tác động của xung quanh, không thể ngày một ngày hai mà có được...".
* Nếu người khác cho bạn một cơ hội, hãy nắm lấy và định hướng nó thành sự nghiệp của mình. Đừng nghĩ rằng người ta cho bạn cá, thì nghĩa vụ tiếp theo sẽ là trao nốt cần câu cho bạn. Hay, khi bạn đã được nhận cần câu, hãy tự thân vận động tìm ra cách câu cá, để không phải chết đói bên chiếc cần câu và bên cạnh là biển cả.


Thứ Tư, 4 tháng 12, 2019

Đại siêu thị WalMart


Walmart là một công ty bán lẻ đa quốc gia của Mỹ điều hành một chuỗi các đại siêu thị, cửa hàng bách hóa giảm giá và cửa hàng tạp hóa, với trụ sở chính đặt tại Bentonville, Arkansas. Công ty được thành lập bởi Sam Walton vào năm 1962. Tính đến ngày 31 tháng 1 năm 2018, Walmart có 11.718 cửa hàng và câu lạc bộ ở 28 quốc gia, hoạt động dưới 59 tên gọi khác nhau.
Walmart hiện đang là công ty lớn nhất thế giới về doanh thu - hơn 500 tỷ USD, theo danh sách Fortune Global 500 vào năm 2018 với 2,3 triệu nhân viên. Đây là một doanh nghiệp do gia đình sở hữu công khai, vì công ty được kiểm soát bởi gia đình Walton
Thành công đáng kinh ngạc của Sam Walton là câu chuyện về tinh thần doanh nhân, sự liều lĩnh, lao động cật lực, nhận thức điều cần làm và sẵn sàng đối mặt với khó khăn để đạt được mục tiêu cuối cùng. Theo ông, bạn không cần có quá nhiều khả năng, nhưng phải biết rõ mình có những khả năng gì.
Walton sẵn sàng thức dậy lúc ba hay bốn giờ sáng trước mỗi buổi họp với các giám đốc để xem kỹ lại những hoạt động đã diễn ra trong tuần đó. Nhờ vậy mà ông có cái nhìn toàn cục, khái quát về từng khía cạnh của công ty.
Sam Walton đã chia sẻ về những nguyên tắc thành công của mình :
Đừng theo đuổi tham vọng làm giàu mà hãy theo đuổi niềm đam mê
Ban đầu, Sam Walton mở các cửa hàng kinh doanh không phải với tham vọng sẽ trở nên giàu có; ông chỉ đơn giản làm điều này là vì niềm đam mê nghề nghiệp và tại từng thời điểm, ông chỉ luôn muốn làm tốt hơn và tốt hơn nữa.
Nếu bạn luôn theo đuổi tham vọng làm giàu, bạn sẽ bị nhảy từ mục tiêu này sang mục tiêu khác. Sam Walton chỉ có một mục tiêu và ông toàn tâm toàn ý tập trung vào việc thực hiện mục tiêu của mình. Khi bạn theo đuổi niềm đam mê thì chắc chắn bạn sẽ thành công, dù bạn làm trong lĩnh vực ngành nghề nào thì bạn cũng sẽ trở thành một người thành thạo và sẽ là một nhà lãnh đạo trong lĩnh vực đó.
Chăm sóc tốt nhân viên của mình
Sam Walton chăm sóc nhân viên của mình rất tốt và ông trao cho mỗi nhân viên một cơ hội thành công. Ông đối xử với nhân viên như là những người cộng sự và muốn họ cũng có được một phần thành công của Walmart.
Nếu bạn có thể đánh giá được từng nhân viên trong tổ chức thì điều đó cũng giúp ích rất nhiều cho những thành công cá nhân của bạn. Tuy nhiên, hãy làm điều đó bằng cả tấm lòng. Hãy để cho nhân viên trở thành một phần của tổ chức bằng cách cho phép họ chia sẻ một phần thành công của tổ chức thông qua việc bán cổ phiếu hay những hình thức khen thưởng khác.
Có một câu nói rằng nếu bạn có thể làm cho những người xung quanh bạn thành công thì bạn cũng sẽ thành công.
Trên tất cả, thành công của Walton còn chứng minh được rằng cuộc đời hoàn toàn không có giới hạn và bạn cần phải giữ vững niềm tin ngay cả khi nhiều người khác không tin.