Thứ Tư, 17 tháng 4, 2013

Bà Hồ Thị Thu đã chữa bệnh cho 6 vạn người




                                                           Bà Hồ Thị Thu 


Người mở luân xa 
chữa bệnh cho 6 vạn người

Bà Hồ Thị Thu (58 tuổi, người ở thôn Hội Vân, xã Cát Hiệp, huyện Phù Cát, tỉnh Bình Định) mỗi ngày dùng đến gần chục tiếng đồng hồ để ngồi thiền. 
Bà ngồi bất động, muỗi đốt no bụng máu rồi lặng lẽ bay đi hay rụng xuống xung quanh, bà cũng kệ. Cháy nhà chết người xung quanh, bà cũng kệ. 

Bà bảo, sách viết, người Ấn Độ nói, kẻ nào mỗi ngày ngồi thiền dăm ba tiếng đã được xem như cái gì đó giống như “Phật sống” rồi. 

Bà có thể ngồi im như tượng cả ngày, các luân xa (huyệt đạo) khai mở, bà đang tự chữa bệnh cho mình và tính đến nay đã chữa bệnh cho hơn 60 000 người. Cái phương pháp chữa bệnh đó đã được thế giới biết đến. 

Bà Thu hiện là Phó Chủ tịch Hội Tâm năng dưỡng sinh tỉnh Đắc Lắc, bà đi khắp cả nước trị bệnh cứu người miễn phí.

Bà Thu bảo bà đã từ cõi chết trở về với căn bệnh ung thư phổi, đã di căn sang gan, đã suy tim, suy thận mạn, bệnh viện trả về để chờ mai táng từ cách đây hơn 20 năm. 

Thế nên, sau khi được tiếp cận với môn học trong 21 tháng 14 ngày liên tục tại tỉnh Bình Dương, thấy mình được sống, đã sống khỏe suốt 23 năm qua (!) - bà đã coi như mình nợ phương pháp chữa bệnh “thần kỳ” này một kiếp sống.

Bà là một tín đồ của môn học kia. Thầy đã trao cho bà sự sống, bà xuống núi và đi khắp nhân gian trao truyền bí quyết cứu rỗi đồng loại đó, bà sẽ tình nguyện làm điều này cho đến hơi thở cuối cùng.

Tính đến nay, hơn 6 vạn người trên khắp cả nước, từ Bắc chí Nam, đến Tây Nguyên, dọc miền Trung Quảng Nam, Đắc Lắc, Bình Định, … đã tìm đến bà Thu để học thiền Bà đã mở nhiều lớp học thiền trong vườn điều của bà, trong khi chồng và con cô Thu vẫn loanh quanh đi chăm sóc hoa màu, vẫn nuôi gà lợn như bất cứ nông hộ nào khác. 

Người học tự lo việc ăn uống mỗi tháng đóng vài nghìn đồng tiền chi phí điện nước. Tuyệt nhiên không mất gì nữa. Và nhiều người đã khỏi bệnh.

Hàng trăm người tụ tập học cô Thu, nên cô phải dẫn theo một số môn đệ đã qua học “cấp 3” (cấp cao) trong môn học để phụ giúp cô truyền dạy, mở huyệt đạo cho học viên mới. Nam có, nữ có, già có, trẻ có, tất cả đều mang phong cách của nhà Phật.

Chúng tôi nghe giảng, bà Thu nói suốt từ sáng đến trưa, từ trưa đến tối, từ tối đến khuya. Lý do là người theo học quá đông, thay vì mở một lớp như dự kiến, bà phải mở ba lớp sáng, chiều, tối.

Khóa học kéo dài một tuần, vừa lý thuyết, vừa thực hành ngồi thiền cùng bà Thu; rồi bà Thu và các “tông đồ” trực tiếp mở luân xa trên đỉnh đầu, trước trán, dọc sống lưng mỗi học viên. Người ta có 7 luân xa, bà Thu chỉ có quyền năng mở 6 luân xa. 

Bà ngồi thiền chăm chỉ hơn học viên, một là để gương mẫu, hai là hằng ngày hằng giờ bà vẫn phải ngồi như tượng để tự cứu mình khỏi đủ thứ bệnh nan y khác.


Đông đảo người ngồi thiền và học thiền tại nhà bà Thu 

Bà Thu tuyên bố ở tất cả các lớp học: Tôi dạy thiền giúp đời, cũng là để giúp tôi thực hiện lời tâm nguyện với thầy tôi, với môn học đã cứu sống tôi. Cả nước này, có nhiều cơ sở do đồng môn, hoặc học trò của tôi đang dạy. 

Nhưng có một cách để kiểm tra xem người ta có phải là người của môn phái tôi, học trò tôi hay không, hỏi rằng họ có thu tiền của học viên hay không! “Cô Thu” và môn đệ của cô, thề với trời đất, nói sai thì trời tru đất diệt, không bao giờ tôi lấy tiền/quà của người bệnh, của học trò, dưới bất cứ hình thức nào. Chúng tôi làm việc vì cái tâm, vì lòng biết ơn môn học. Nó rất khoa học, không có gì dị đoan, tà đạo hay thần bí cả.

Hơn 4 năm theo học, tôi đã chứng kiến nhiều người khỏi bệnh một cách thần kỳ. Hơn chục người tình nguyện đến ở tại nhà bà Thu để phụ giúp bà truyền dạy môn học, hầu hết là người từ cõi chết trở về. Tôi đã gặp nhiều bạn mới, nhiều người quen cũ ngay tại nhà bà Thu. 

Năm 2012, tại Đắc Lắc, lần đầu tiên một hội thảo về tâm năng dưỡng sinh, trường sinh học với sức khỏe con người, quy tụ hơn 200 đại biểu bao gồm nhiều giáo sư, tiến sĩ và nhà khoa học được tổ chức. 

Bà Thu là Phó Chủ tịch Hội Tâm năng dưỡng sinh tỉnh Đắc Lắc, với cả đời “phát tâm làm việc thiện” đã được giới khoa học đánh giá cao và khẳng định cách chữa bệnh của bà là một vấn đề hết sức khoa học, nó là một thực tế đáng ngạc nhiên. 

bản tóm lược
Theo Đỗ Doãn Hoàng – Báo Lao động, 27/3/2013
http://laodong.com.vn/Gallery/Doi-song/category21/Gap-nguoi-dung-thien-dinh-mo-luan-xa-chua-benh-cho-6-van-nguoi/album279.bld

Thứ Hai, 8 tháng 4, 2013

Thần đồng Đỗ Nhật Nam


HDTC : Gần đây dư luận bàn tán xôn xao về hiện tượng "Thần đồng Đỗ Nhật Nam", chúng tôi đăng lại một bài viết về em từ năm 2012 để các bạn tham khảo.



Nam chính là "thầy giáo" tiếng Anh của mẹ em

Gặp gỡ Đỗ Nhật Nam: cậu bé 11 tuổi xác lập 2 kỉ lục Việt Nam

Tối 23/3/2012 tại Nhà hội thảo 2 thuộc Hội chợ sách TP.HCM, hơn 200 khán giả đã có dịp gặp gỡ Đỗ Nhật Nam - cậu bé quen thuộc trên màn ảnh nhỏ trong chương trình “Chúc bé ngủ ngon” . Năm 7 tuổi, Đỗ Nhật Nam đã xác lập kỉ lục “Dịch giả nhỏ tuổi nhất Việt Nam”, nay em tiếp tục xác lập kỉ lục “Người viết tự truyện nhỏ tuổi nhất Việt Nam” với cuốn sách “Tớ đã học tiếng Anh như thế nào?”

“Con làm tốt nhất là học Tiếng Anh!”
Đỗ Nhật Nam đã tự tin và hồn nhiên khẳng định như thế khi Tiến sĩ Đỗ Mạnh Hùng  (Chủ tịch HĐQT kiêm giám đốc Thái Hà Books) hỏi về cái nhất của Nam.  Với bề dày thành tích: 3 kì thi của đại học Cambridge đạt điểm tuyệt đối 15/15, chứng TOEFL IPT 99/120, TOEIC: 940/990, ILB: 6.5 và rất nhiều thành tích đạt được trong các kì thi tiếng Anh quốc tế Nam gặt hái được từ lúc 6 tuổi khiến người lớn không khỏi ngưỡng mộ. Bởi vì với Nam tiếng Anh là chìa khóa giúp em học hỏi được nhiều điều từ các nền văn hóa khác và làm quen bạn bè trên khắp thế giới.

Trong cuộc thi hùng biện tiếng Anh Wordstorm 2011, Nhật Nam đã vượt qua các anh chị là sinh viên Đại học Ngoại thương Hà Nội để giành giải nhất với chủ đề hùng biện bốc thăm cực kì chính trị  “Có nên bỏ án tử hình hay không?”. Hùng biện chủ đề này với người lớn đã khó, bằng tiếng Anh còn khó hơn, thế mà Nhật Nam đã hoàn toàn thuyết phục ban giám khảo bằng những lập luận lưu loát, chặt chẽ, có sơ sở bằng tiếng Anh!

Lúc 6 tuổi, mơ ước của Nhật Nam là trở thành Bộ trưởng Bộ ngoại giao, nhưng phải là Bộ trưởng Bộ ngoại giao Mỹ cơ! Bởi vì theo Nam “Những vấn đề của Mỹ cũng là những vấn đề của thế giới nên giải quyết khó hơn ạ”. Lên 8 tuổi, mơ ước của Nhật Nam lại là trở thành nhà sinh học. Trong buổi giao lưu này, Nhật Nam bật mí mơ ước mới vừa cập nhật cách đây hơn 1 giờ là trở thành mật mã viên của MSA.

Cũng giống như rất nhiều cậu bé khác, Nhật Nam cũng có những thần tượng của riêng mình. Nhưng thần tượng của cậu bé 11 tuổi này khiến nhiều khán giả phải choáng: “Cháu thần tượng Barack Obama, Abraham Lincoln, Benjamin Franklin và bố Thảo ạ”.

Chinh phục tất cả khán giả lớn bé bằng những câu đối đáp nhanh, thông minh nhưng vẫn thật lém lỉnh, hồn nhiên, Nhật Nam còn kể cho khán giả nghe một cách trôi chảy và sinh động câu chuyện “Cây sồi ở trong hạt sồi”  bằng tiếng Anh do chính Nhật Nam viết bằng cả tiếng Việt lẫn tiếng Anh. Thông điệp của Nhật Nam chính là “Trong mỗi người là một cây sồi cao lớn và vĩ đại”.

Nhật Nam là một chú gà rừng
Tự tin, tự lập, tự trọng - Đó là nguyên tắc 3 T mà bố Thảo đã dạy cho Nhật Nam từ khi em còn nhỏ. Nhật Nam luôn luôn nhớ đến lời dặn của bố Thảo: “Gà rừng trong đầm cỏ đi mười bước mới nhặt được một hạt thức ăn, đi trăm bước mới uống được một ngụm nước. Nhưng chúng không cầu mong được sống trong lồng. Mỗi lần Nhật Nam nhờ người khác làm giúp mình một việc gì, nghĩa là Nhật Nam đã tự đan thêm một chiếc nan tự nhốt mình vào lồng”.



Nhật Nam tặng sách cho cụ ông 90 tuổi

Nhật Nam đã sống mạnh mẽ và tự do như một chú gà rừng. Tất cả các công việc học tập, đọc sách, nghiên cứu, dịch sách, làm MC, đóng phim, chơi thể thao, học Violon, Nhật Nam đều tự lên kế hoạch cho mình và tự giác thực hiện mà không đợi bố mẹ nhắc nhở.

Thông thường, một ngày của Nhật Nam bắt đầu lúc 6h25 phút, hết thời gian học ở trường là 4h chiều, Nhật Nam sẽ giải quyết bài tập ngay để dành thời gian buổi tối cho việc đọc sách, dịch sách. Không bao giờ Nhật Nam học quá 9h tối, rồi dành khoảng 1 tiếng chơi với bố mẹ trước khi đi ngủ.

“Thành quả mà Nhật Nam đạt được cho đến bây giờ, 95% là do cháu tự làm, chỉ có 5% là nhờ đến bố mẹ”, bố của Nhật Nam khẳng định.

Cậu bé giàu tình cảm

Chị Phan Thị Hồ Điệp, mẹ của Nhật Nam chia sẻ, ngay từ lúc Nhật Nam hơn 2 tháng tuổi, em đã có những suy nghĩ khiến người lớn bất ngờ. Khi mẹ Điệp hỏi: “mẹ đố Nam cái rốn để làm gì?” thì Nhật Nam trả lời ngay: “cái rốn để kết nối con và mẹ, để nhắc con luôn luôn nhớ đến mẹ”.

Những ngày mùa đông ở Hà Nội, gương nhà tắm mờ hơi nước, hàng ngày sau khi tắm xong Nhật Nam luôn vẽ trái tim và ghi bằng tiếng Anh câu “Con yêu mẹ” để mỗi khi mẹ Nhật Nam vào sau luôn luôn thấy câu ấy, chị Hồ Điệp xúc động kể.


Nhật Nam cùng ba, mẹ tại buổi giao lưu

Trong một lần do chuẩn đoán... nhầm, Nhật Nam có vài tháng ở khoa ung bướu bệnh viện Nhi Trung ương. Chính những tháng ngày sống chung với các bạn nhi bị bệnh đã thôi thúc Nhật Nam viết cuốn tự truyện “Lớp 1 ơi lớp 1” (sau này đổi thành “Tới đã học tiếng Anh như thế nào?”) với mục đích quyên góp tiền cho các bạn khoa ung bướu chữa bệnh.

Mẹ Nhật Nam tự hào kể, từ sau lần nhập viện hụt đó, Nhật Nam luôn dành tình cảm đặc biệt cho những người có hoàn cảnh khó khăn hơn mình. Mỗi lần đi đến đâu có đặt hòm từ thiện, dù là đang mải chơi hay đang vội, Nhật Nam đều không quên xin tiền bố mẹ bỏ vào hòm từ thiện. Chính điều này là niềm tự hào lớn của mẹ Điệp, tự hào hơn cả những thành tích mà Nhật Nam đạt được trong học tập, bởi dù có trở thành ai  trong tương lai thì trước hết Nhật Nam đã trở thành một người tốt thực thụ.

Những thành công của Nhật Nam không đến từ sự tình cờ ngẫu nhiên, mà vượt trên tất cả đó là sự rèn luyện bền bỉ, tinh thần học hỏi không ngừng. Với một nền tảng tri thức lẫn tâm hồn vững chắc như vậy, tin rằng Nhật Nam sẽ còn tỏa sáng hơn nữa. Không một ước mơ nào mà Đỗ Nhật Nam không đạt được!
 Minh Ly- Sống Xanh vn



Thứ Tư, 3 tháng 4, 2013

"Nổi nhục" học sinh ... tiên tiến



"Nổi nhục" học sinh ... tiên tiến


Con đt hc sinh tiên tiến, thay vì dành cho con đng viên, v ph huynh li tc tc lên phòng ban giám hiu nhà trường bày t s bc bi vì con mình hc ch được tiên tiến thì… nhc quá!

 Ban giám hiệu, giáo viên ngỡ ngàng trước thái độ của vị phụ huynh, nhất là việc bà mẹ lặp đi lặp lại từ “nhục” để nói về nỗ lực của con. Họ phân tích cho phụ huynh hiểu, kết quả tiên tiến phù hợp với lực học của cháu, là một điều rất đáng khích lệ.

Tuy nhiên, vị phụ huynh vẫn “đau đáu” nói rằng với danh hiệu học sinh tiên tiến, đứa con làm mình không còn mũi nào để nhìn ai. Việc học của đứa bé đang rất ổn nhưng vì kết quả đó nên phụ huynh quyết tâm bắt đứa con đi học thêm để phải đạt học sinh giỏi, xuất sắc.

Câu chuyện xảy ra tại một trường tiểu học ở Q.1, TPHCM vỡ lẽ ra rất nhiều điều về “căn bệnh” thành tích dường như đã ăn sâu vào máu của nhiều người.

Phụ huynh không chấp nhận khi năng lực của con được đánh giá đúng, thay vào đó cái họ cần là con phải đạt được thành tích cao nhất, để có thể “nở mày nở mặt” với mọi người, cho dù kết quả đó có phù hợp với khả năng của con hay không. Đòi hỏi này từ cha mẹ có thể tiếp tay cho đứa trẻ bất chấp mọi cách không kể đúng sai, miễn sao đạt điểm cao.

Qua câu chuyện đó còn cho thấy cách chấm điểm ở trường học của chúng ta đang rất có vấn đề. Thậm chí là vấn đề nghiêm trọng khi mà một đứa trẻ đạt học sinh tiên tiến, lẽ ra được khen ngợi, động viên thì em bị bố mẹ xem như một “nỗi nhục”. Phải chăng điều này xuất phát từ lý do hiện nay, tỷ lệ học sinh giỏi, nhất là ở bậc tiểu học quá nhiều, có lớp đến 90% , thậm chí 100% em nào cũng giỏi. Khi học sinh giỏi được xem là bình thường thì những em chỉ đạt tiên tiến sẽ trở thành “cá biệt”.

Ai cũng hiểu tỷ lệ học sinh giỏi quá nhiều như hiện nay không đúng với thực tế. Cách chấm điểm chạy theo thành tích dễ làm học trò mất đi động lực để cố gắng, các em ngộ nhận về khả năng của mình và khó biết đâu hạn chế, điểm yếu của bản thân để khắc phục.

Như lời một nhà giáo ở TPHCM chia sẻ, cách cho điểm hiện nay đang làm “hỏng” học trò: “Các em đi học toàn điểm 9, điểm 10, ai cũng là học sinh giỏi, ở bậc đại học cũng diễn ra tình trạng… “lạm phát” sinh viên giỏi. Nhưng giỏi ở đâu khi sinh viên chúng ta ra trường phần lớn không đáp ứng được yêu cầu thực tế, toàn phải đào tạo lại?”.
Hoài Nam
Theo Dân trí

Thứ Hai, 1 tháng 4, 2013

Không đổi mới giáo dục đồng nghĩa với chết




Việc học còn nặng thi cử là rào cản cho việc thực hiện đổi mới giáo dục. 

“Không đổi mới giáo dục đồng nghĩa với chết”

Tại tọa đàm “Vai trò của người hiệu trưởng trong công tác đổi mới quản lý giáo dục” diễn ra tại TPHCM ngày 28/3, nội dung được nhiều người đề cập việc học sa vào thi cử nên việc đổi mới trong giáo dục gặp nhiều khó khăn.

- TS Huỳnh Công Minh, nguyên Giám đốc Sở GD-ĐT TPHCM thẳng thắn cho rằng “không đổi mới giáo dục đồng nghĩa với chết” vì đó là yêu cầu cấp thiết để nền giáo dục Việt Nam phát triển và hội nhập với nền giáo dục tiên tiến thế giới.


Theo TS Huỳnh Công Minh, việc đổi mới phải là đổi mới ở nhận thức, chứ không đơn thuần chỉ là thay đổi ở việc cải tiến công việc, tổ chức những cuộc họp chất lượng. Mục tiêu giáo dục của chúng ta đang sai lầm ở chỗ sa đà vào việc thi cử, không chỉ ở bậc THPT mà ngay từ các bậc học thấp hơn.

“Chúng ta phải xác định lại mục tiêu dạy người, dạy năng lực chứ không phải dạy giấy tờ, bằng cấp. Điều này phải thể hiện được trong từng hành động của mỗi thầy cô giáo, mỗi học trò. Phải làm sao để người học vừa vui, thấy nhẹ nhàng mà phát triển được năng lực, trí thông minh; các phương pháp học phải thể hiện bằng các trò chơi và phải giảm được sĩ số lớp xuống, đó mới là đổi mới”, TS Huỳnh Công Minh nhấn mạnh.

Đồng tình rằng vai trò của hiệu trưởng trong việc đổi mới rất quan trọng, tuy nhiên nhiều ý kiến cho rằng không ít người đứng đầu các cơ sở vẫn còn dè dặt thực hiện việc đổi mới.

Thầy Trần Ái Việt - hiệu trưởng Trường THCS Nguyễn Hữu Thọ, Q.7 cho hay mục tiêu, hình ảnh trong đổi mới giữa những giá trị truyền thống và hiện đại là gì để những người đứng đầu cơ sở giáo dục có những giải pháp tiến hành đổi mới. Còn bây giờ các trường, cả những trường tổ chức học 2 buổi nhưng giáo dục còn nặng thi cử nên vẫn chạy theo việc học chưa thật sự đẩy mạnh việc rèn luyện các em kỹ năng sống, tính thích nghi, khả năng hợp tác, biết hành động…
“Phải biết hướng mình đi và mình đi về đâu chứ cứ loay hoay hô cùng nhau đổi mới thì đổi mới cái gì? Tôi tâm đắc với việc đổi mới toàn diện từ sau năm 2015 nhưng chúng ta đã chuẩn bị đến đâu, đã có cơ sở để thực hiện chưa?”, ông Việt đặt câu hỏi.

Bà Bùi Thị Liên Chi - hiệu trưởng Trường THCS - THPT Sao Việt, Q.7 cho biết, cách đây khoảng hơn 10 năm, khi bà đang công tác tại trường THPT Bùi Thị Xuân thì nhiệm vụ chính của nhà trường là dạy và học. Trường cảm thấy rất thành công khi liên tục đỗ tốt nghiệp 100%, nằm trong top 10 các trường có thí sinh đỗ đại học của thành phố.

Đến thời điểm này, hiệu trưởng phải thay đổi tư duy, chúng tôi đặt ra mục tiêu phải đào tạo học sinh thành con người toàn diện ngay từ nhỏ. Trong đó tăng cường các giờ hoạt động, giờ học ngoại khoá, khám phá ngoài trời để các em sáng tạo, tư duy, tự khám phá tri thức…

Bà Chi đánh giá: “Chúng ta đang có từng bước đổi mới toàn diện so với trước đây. Tuy nhiên, muốn xây dựng trường học thân thiện, học sinh tích cực thì phải có sự thay đổi tích cực hơn từ chương trình học với việc đẩy mạnh giáo trị sống, kỹ năng sống sâu sắc hơn nữa”.
Hoài Nam
Dân trí