Thứ Năm, 28 tháng 2, 2019

Thói quen & cách học giỏi


1. Học trước chơi sau, phần thưởng sung sướng!
Thời cha anh chúng ta, cách giải trí sau những giờ học căng thẳng là đá cầu, bắn bi, trốn tìm… những trò chơi thể thao lành mạnh. Điều đặc biệt là họ chỉ có thể làm nó trong giờ giải lao, sau khi học. Cách “học trước, chơi sau” này vô tình tạo ra một “phần thưởng” sung sướng cho “hành động” học. Học xong rồi, được chơi, sướng quá!!! Nhờ thế mà động lực học cũng luôn được duy trì.
Bạn có thể học 10 phút, chơi 1 phút. Bạn có thể học 25 phút, chơi 5 phút. Học 45 phút, chơi 15 phút… nhưng hãy nhớ, cách học giỏi là luôn phải học trước khi chơi. Hãy tập thói quen này và bạn sẽ thấy thái độ với việc học của mình sẽ thay đổi, lười biếng sẽ bắt đầu rời xa, kết quả học chắc chắn sẽ tăng cao khi bạn có cảm xúc tốt với việc học.
Ngược lại với một chiếc Smartphone trong tay, không khó để xem một clip giải trí trước khi giờ học bắt đầu, thậm chí lén chơi games trong giờ học. Khi bạn lựa chọn “chơi trước, học sau” (thậm chí cứ chơi, không thèm học) như vậy, không những làm mất đi ý nghĩa và tác dụng quan trọng của giải trí, mà còn tạo ra cảm xúc đau khổ liên quan tới việc học (Ôi, đang chơi sướng… lại phải học rồi!).
2. Học trước khi quên, không bao giờ quên
Nếu hôm nay bạn học môn Sinh ở lớp, còn ngày mai có môn Sử, vậy bạn đoán con sẽ học bài môn nào? Tất nhiên là môn Sử. Nó học bài cho ngày mai mà. Còn bài môn Sinh hôm nay mới học ở lớp thì sao? Thường là sẽ để tới tuần sau. Song đây lại là một sai lầm lớn nhất quả đất.
Tiến sĩ Ebbinghaus đã công bố “Đường trí quên”. Theo đó thì kiến thức bạn vừa mới học và cảm tưởng như sẽ rất nhớ, thật ra sẽ quên đi mau chóng theo thời gian. Sau một tuần thì bạn sẽ quên khoảng… 80%. Điều đó giải thích tại sao việc ôn bài cũ lúc đó y hệt như… học bài mới.
Do đó, nếu để môn Sinh tuần sau học thì tất nhiên là rất khó vào. Hầu hết mọi người thường học khi họ đã quên.. nên cứ quên hoài. Do đó, cách học giỏi là ngay khi về nhà, hãy thuộc lòng luôn bài Sinh hôm nay. Còn môn Sử ngày mai thì sao? Nếu áp dụng chiến thuật “học trước khi quên” này, thì tất nhiên bạn đã thuộc từ tuần trước, giờ chỉ cần ôn lại một xíu là nhớ ngay rất nhanh.
Tất nhiên ngày xưa, cha anh chúng ta đâu biết về đường trí quên này? Song vô tình lại áp dụng chiến thuật này rất nhiều. Vì đơn giản là buổi tối… không có quá nhiều thứ để làm, để chơi như ngày nay nên nhiều người lựa chọn ôn lại bài hôm nay. Hơn nữa, các vị phụ huynh thời đó cũng chưa quan trọng hóa quá việc học như bây giờ, nên ít khi hỏi, “học bài ngày mai chưa?
3. Không có điểm xấu, chỉ có cơ hội phấn đấu!
Khi bị điểm xấu, bạn sẽ làm gì? rất nhiều trong các bạn thường thấy là: buồn rồi muốn giấu nó ở xó nào đó. Không rõ cảm giác sợ điểm xấu xuất phát từ đâu, nhưng nó không hề tốt chút nào.
Trong lịch sử loài người, những thành công vĩ đại nhất lại đến từ những con người dám sai nhiều nhất. Điển hình là Edison với hàng ngàn lần thất bại khi tìm ra dây tóc bóng đèn, rồi anh em nhà Wright với biết bao lần bay lên, rơi xuống… Nếu coi mỗi thất bại là một điểm xấu, thì các tấm gương ấy là những “ông vua” điểm xấu.
Sự khác biệt giữa một “ông vua” với một “anh lính gác cổng”, là thái độ của họ với điểm xấu. Những ông vua coi mỗi điểm xấu là một tấm huân chương đính lên ngực họ, trên con đường chinh phục mục tiêu lớn lao. Còn những “anh lính gác cổng” sẽ giấu chúng đi, và không bao giờ nhìn lại, vì thế mà họ đã lỡ đi những bài học kinh nghiệm quý báu.
Khi bị điểm xấu, hãy cư xử như một vị vua. Tự hào nhìn vào bài kiểm tra, tìm cách sửa chữa những lỗi mình đã mắc. Có thể bạn chưa nghĩ tới điều này, nhưng cách học giỏi là hãy làm lại bài kiểm tra bị điểm xấu cho thật hoàn hảo, rồi tự tay chấm điểm 10. Đảm bảo bạn sẽ tiến bộ nhanh chóng gấp 10 lần so với việc giấu điểm xấu đó vào một xó và không bao giờ sờ mó tới nữa.
Đó là 3 ba cách học giỏi đơn giản nhất, nhưng lại là 3 thói quen mạnh mẽ nhất giúp bạn có kết quả khác biệt trong kỳ học tới. Chúc bạn thành công và ngày càng học giỏi hơn!

Thứ Tư, 27 tháng 2, 2019

Đôi mắt, cửa sổ tâm hồn


ĐÔI MẮT - CỬA SỔ TÂM HỒN
Đôi mắt hé lộ cho ta nhiều điều và là thứ ngôn ngữ chính xác vì truyền tải được những diễn biến nội tâm con người. Nếu để ý bạn sẽ thấy đôi mắt làm nhiệm vụ truyền và nhận thông tin nhiều hơn bất kỳ bộ phận nào khác trên cơ thể. Phản đối, chấp nhận; giận dữ, yêu thương; cởi mở, e dè; nghi ngờ, bối rối, chán nản… tất cả đều có thể nhận thấy qua ánh mắt.
Sức mạnh của giao tiếp bằng mắt
Giao tiếp bằng mắt có một sức mạnh to lớn bởi nó thuộc về phần bản năng và gắn liền với sự tồn tại của con người từ rất sớm. Thực tế cho thấy, những đứa trẻ nào có khả năng thu hút và duy trì giao tiếp bằng mắt chúng sẽ được chăm sóc và nuôi dưỡng tốt hơn. Người lớn chúng ta cũng đặt lòng tin vào những tín hiệu mà ta gửi đi và tiếp nhận từ ánh mắt người khác. Khi một người không dám nhìn thẳng vào mắt bạn, có lẽ là do họ sợ bạn đọc được ý nghĩ nào đó trong mắt họ.
Giao tiếp bằng mắt là một kỷ năng nghề nghiệp cực kỳ quan trọng
Giao tiếp bằng mắt đạt hiệu quả cao nhất khi cả hai bên đều nhận ra những cảm xúc thực sự của nhau (điều này có thể có sự khác biệt giữa người hướng nội/hướng ngoại, phụ nữ/đàn ông, hoặc giữa các nền văn hóa với nhau). Khi giao tiếp bằng mắt đủ lâu, đặc biệt trong khoảng thời gian từ bốn đến năm giây, người ta sẽ tạo được nhiều thiện cảm hơn ở đối phương.
Thường thì khi ai đó nhìn bạn, bạn sẽ có cảm giác rằng người đó có thiện cảm với mình. Và nếu người đó bắt gặp ánh mắt bạn vài ba lần, bạn có thể đoán rằng người đó đang nghĩ bạn thật cuốn hút.
Các nhà tâm lý học gần đây đã cố gắng thiết lập mức thời gian ưa thích của giao tiếp mắt. Họ kết luận rằng, trung bình, nó là 3 giây (và không ai thích cái nhìn kéo dài hơn 9 giây). Trong nhiều trường hợp, việc ít nhìn vào mắt đối phương bị xem là bất lịch sự, thiếu tôn trọng và thậm chí là không chân thành.
Báo cáo từ một bệnh viện khi xem xét thư góp ý cho biết có đến 90% lời phàn nàn về việc bác sĩ ít giao tiếp bằng mắt với bệnh nhân. Và điều này, theo họ thì đó là sự thiếu quan tâm và nhiệt tình với người bệnh.
Ánh mắt công việc và ánh mắt xã hội
Một nữ trưởng phòng xinh đẹp gặp rắc rối khi trao đổi công việc với các nam đồng nghiệp cùng bộ phận. "Họ chẳng bao giờ nghiêm túc cả,”- cô than phiền. "Có vẻ họ cho rằng tôi đang tán tỉnh họ, trong khi tôi hoàn toàn không có ý đó!".
Sau khi quan sát cách giao tiếp của cô ấy với các nhân viên, thì ra vấn đề của cô ấy nằm ở chỗ cô đã dùng ánh mắt giao tiếp với bạn bè, người khác giới trong khi đang bàn bạc công việc.
Hãy tưởng tượng hai mắt bạn nằm trên cạnh đáy của một hình tam giác và đỉnh tam giác đó nằm ở giữa trán, khi đó bạn sẽ tạo được "cái nhìn công việc"- tức ánh mắt trong công việc. Khi ánh mắt bạn tập trung vào khu vực tam giác đó, mọi người sẽ thấy sự nghiêm túc của bạn.
Khi bạn xoay hình tam giác lại và tập trung vào vùng từ mắt tới miệng, bạn đã chuyển cách nhìn ấy thành cách nhìn trong giao tiếp thông thường. Và ánh mắt này rất dễ bị ngộ nhận như một sự tán tỉnh - dù ở nơi công sở.
Điều thú vị nữa là, trong cùng một nhóm, người có tầm mắt cao nhất thường được người khác cho là lãnh đạo. Hãy quan sát một người mới gia nhập nhóm, bạn sẽ thấy người đó sẽ bắt chuyện với người có ánh mắt lãnh đạo.
Kích thước đồng tử
Một thử nghiệm ở những tay chơi bài chuyên nghiệp cho thấy cơ hội chiến thắng của họ sẽ giảm đi khi đối thủ đeo kính râm. Bạn có biết tại sao như thế không? Đó là vì, như một phản xạ tự nhiên, người ta có thể nhận thấy sự giãn nở đồng tử trong mắt người khác. Khi đối thủ đeo kính râm, kênh liên lạc này sẽ bị cắt đứt.
Nhiều tác nhân tự nhiên có thể khiến đồng tử giãn nở, như: điều kiện ánh sáng, thuốc, và cơ thể khi hoạt động quá sức. Nhưng lý do thú vị nhất khiến đồng tử giãn nở không phải là thể chất mà là cảm xúc. Các nghiên cứu chuyên sâu của Tiến sĩ Eckhard Hess - cựu Trưởng khoa Tâm lý của Đại học Chicago, đã chỉ ra rằng đồng tử giãn nở một cách vô thức khi mắt nhìn thấy điều gì đó thích thú, phấn khích hoặc kích động.
Nếu một người nào đó đang vui thích cao độ hoặc dâng trào cảm xúc trước những gì họ thấy thì đồng tử của họ sẽ nở to, khiến họ nhìn rõ hơn. Khi những người chơi bài nhìn thấy sự giãn nở đồng tử đột ngột của đối thủ (như họ nắm trong tay bốn con bài át), họ sẽ có "linh cảm"không nên đặt cược vào ván đó.
Không chỉ những tay chơi bài mới dựa vào kích thước đồng tử để lấy thông tin mà nhìn chung, chúng ta đều để ý đến sự giãn nở/thu nhỏ của đồng tử để từ đó nắm bắt trạng thái tâm lý của đối phương. Chẳng hạn, những người yêu nhau thường nhìn sâu vào mắt nhau để thấy sức hấp dẫn của nhau. Những người bán hàng chuyên nghiệp chỉ cần quan sát sự giãn nở của đồng tử là có thể biết được khách hàng có quan tâm và vừa ý với hàng hóa của mình hay không.
Ánh mắt nào trông hấp dẫn hơn?
Các nghiên cứu cho thấy thường thì chúng ta sẽ thích một người có đồng tử rộng hơn người có đồng tử thu hẹp. nhất là phụ nữ, sẽ trở nên hấp dẫn hơn nếu đồng tử của họ mở rộng và giãn nỡ hơn bình thường. Để gia tăng tính hấp dẫn cho các sản phẩm sử dụng khuôn mặt làm hình ảnh quảng cáo, người ta chỉ cần thay đổi hình ảnh và làm cho đồng tử lớn hơn. Áp dụng kỹ thuật này của Barbara Pease và Alan Pease, tác giả cuốn The Definitive Book of Body Language, đã giúp doanh số bán hàng của son môi Revlon tăng tới 45%!




Bạn đối nhân xử thế ra sao, nhận lại sẽ như thế.


Nếu quá coi trọng bạc tiền, bạn sẽ sống rất khổ;
Nếu lấy con cái làm trung tâm, bạn sẽ sống rất mệt;
Nếu lấy tình yêu làm gốc cuộc sống, bạn sẽ dễ bị tổn thương.
Nếu bạn luôn sống so đo, bạn sẽ rất khổ tâm; 
Nếu bạn luôn bao dung, bạn sẽ rất hạnh phúc; 
Nếu biết sao là đủ, bạn sẽ sống vui vẻ; 
Nếu bạn luôn biết ơn, bạn sẽ rất lương thiện…

Kính trọng bề trên, không xem thường bề dưới, gọi là LỄ ;
Làm việc: Lớn không hồ đồ, nhỏ không so bì, gọi là TRÍ ;
Có lợi: Được 6 phần nhưng chỉ nhận 4 phần, gọi là NGHĨA ;
Có luật pháp: Biết giữ mình, không màng lợi lộc, gọi là LIÊM ;
Đối nhân: Trước sau như một, đối xử chân thành, gọi là TÍN ;
Tu tâm dưỡng đức, yêu thương mọi người, gọi là NHÂN.

Khi không có tiền, lao động cần cù, tiền sẽ đến.
Khi có tiền, không tiếc tài vật, người sẽ đến.
Khi có người, cho tình yêu đi, sự nghiệp sẽ đến.
Khi sự nghiệp thành, không tiếc kinh nghiệm mà chỉ cho người khác, niềm vui sẽ đến.
Không có cho đi sẽ không có nhận lại !
Hãy nhớ, trái đất tròn, bạn đối nhân xử thế ra sao, nhận lại sẽ như thế.



Thứ Sáu, 1 tháng 2, 2019

Đón xuân Kỷ hợi


Hôm nay bắt đầu tống cựu nghênh tân
Đồ cũ đưa đi, đồ mới đem về.

Hoa lá khắp nơi, cho lòng phơi phới
Đón xuân Kỷ hợi, cho đời chút mới.






Thứ Sáu, 25 tháng 1, 2019

Sự lương thiện không cần qua sát hạch

Một ngày nọ, có một người đàn ông tên là Walter Salles vào thành phố làm việc, ông đi ngang một cậu bé đánh giày khoảng mười mấy tuổi ở quảng trường nhà ga xe lửa, cậu bé đánh giày hỏi ông: “Thưa ông, ông có cần đánh giày không ạ?”

Walter cúi đầu nhìn đôi giày chưa quá bẩn của mình, ông lắc đầu từ chối. Khi Walter chuẩn bị đổi tàu thì cậu bé lúng túng, ngượng ngùng, đôi mắt ánh lên sự cầu xin:“Thưa ông, cả ngày nay cháu chưa ăn gì rồi, xin ông có thể cho cháu vay một chút tiền được không ạ? Cháu sẽ cố gắng đánh giày, một tuần sau cháu sẽ trả lại tiền cho ông!”.
Walter nhìn cậu bé trước mặt mặc bộ quần áo rách rưới, cả người gầy gò, ông móc túi đưa cho cậu bé vài đồng xu. Cậu bé vô cùng cảm kích nói lời cảm ơn ông rồi chạy đi như bay.
Khi đó, Walter nghĩ thầm: “Lại là một thằng nhóc lừa đảo…” và rồi ông đã quên bẵng đi…
Cho đến vài tuần sau, Walter lại đi ngang qua trạm xe lửa, đột nhiên ông nghe thấy giọng nói từ xa vọng lại: “Thưa ông, xin ông đợi một lát!”. Khi đó, ông nhìn thấy một cậu bé gầy gò chạy đến đưa cho ông mấy đồng xu, lúc này Walter mới nhận ra cậu bé này chính là đứa bé đánh giày đã mượn tiền ông.
Cậu bé vừa thở hổn hển vừa nói: “Cháu đã đợi ông ở đây rất lâu rồi, rốt cuộc hôm nay cũng đã trả được tiền cho ông”.
Walter cầm trong tay những đồng xu còn ướt đẫm mồ hôi của cậu bé, đột nhiên ông cảm thấy đứa trẻ này thật đặc biệt. Thế nên bỗng nhiên ông có một suy nghĩ, cậu bé này rất phù hợp với hình tượng nam chính trong kịch bản mới của mình.
Hóa ra Walter là một đạo diễn và khi đó ông đang chuẩn bị phần tiền kỳ cho bộ phim, ông đã quan sát các sinh viên của trường diễn xuất không dưới một trăm lần, nhưng đều không vừa ý.
Lúc này, ông nhận ra rằng cậu bé này có thể là nam chính trong bộ phim của ông. Và rồi ông đưa lại mấy đồng xu và nói với cậu bé rằng: “Số tiền này là chính tôi muốn cho cháu, không cần trả lại. Ngày mai cháu hãy đến văn phòng đạo diễn ở công ty điện ảnh trong thành phố tìm tôi, tôi sẽ cho cháu một niềm vui bất ngờ lớn hơn”. Nói xong, Walter rời đi, trong lòng cảm thấy rất ấm áp và bắt đầu hy vọng vào cậu bé này.
Sáng hôm sau, bảo vệ công ty điện ảnh báo với Walter rằng trước cửa có một nhóm trẻ con mặc quần áo rách rưới đến. Walter vô cùng ngạc nhiên, ông đi ra cửa thì thấy cậu bé ngày hôm qua chạy đến, vui vẻ nói: “Thưa ông, họ đều cũng là trẻ mồ côi lưu lạc không có cha mẹ giống như cháu, các bạn ấy cũng hy vọng có được niềm vui bất ngờ ạ!”
Walter không thể nào ngờ được một cậu bé vô gia cư nghèo khó lại lương thiện đến thế. Nhưng sau khi quan sát, ông nhận ra quả thật là có vài đứa trẻ khác trong số đó phù hợp với vai nam chính trong kịch bản của ông hơn. Dù vậy cuối cùng Walter đã quyết định chọn cậu bé đánh giày này và ông viết trong hợp đồng lý do mà ông chọn cậu bé là: “Sự lương thiện không cần qua sát hạch”.
Cậu bé này chính là Vinícius de Oliveira người Brazil, cậu chủ nhỏ trong bộ phim “Central Station” (hay “Central do Brasil”) nổi tiếng của đạo diễn Walter Salles, bộ phim này đã nhận được hơn 50 giải thưởng, chiến thắng giải “Phim nói tiếng nước ngoài hay nhất” tại Quả Cầu Vàng 1999 và còn nhận được 2 đề cử Oscar năm đó.
"Vì lòng lương thiện, cậu Vinícius de Oliveira từng đem cơ hội nhường cho người khác; cũng vì sự lương thiện ấy, cơ hội trong cuộc đời đã không bỏ qua cậu”.
Kết cục là cậu bé Vinícius de Oliveira đã có những bước tiến ngoạn mục trong cuộc đời sau đó.
Bộ phim “Central Station” do cậu bé đánh giày Vinícius de Oliveira đóng vai chính. (Ảnh: Internet)

Thứ Tư, 23 tháng 1, 2019

Phép chống tham nhũng đi liền với chấn hưng giáo dục

Theo sách “Đại Việt sử ký toàn thư” thì trạng nguyên Vũ Kiệt sinh năm 1452 ở xã Yên Việt, huyện Siêu Loại, phủ Thuận An, trấn Kinh Bắc (nay thuộc thôn Cửu yên, huyện Thuận Thành, tỉnh Bắc Ninh).


Thuở nhỏ ông đã nổi tiếng là thông minh và sáng dạ. Năm 1472, lúc 20 tuổi, Vũ Kiệt đã vượt qua thi Hương và thi Hội, được vào kỳ thi cuối cùng là thi Đình tại sân điện, diện kiến đức vua.

Tại kỳ thi Đình này, vua Lê Thánh Tông ra đề thi hỏi về sách lược “Đế Vương trị quốc”…
Vua Lê hỏi rằng:

Trẫm lo lắng cho cái thói tham lam làm đổi thay phong tục, nên đặt chức đình úy để xét tra những điều gian dối của bọn quan lại, thưởng người liêm khiết để khuyến khích làm việc tốt. Thế nhưng, người có chức vị vẫn không trong sạch, gió thổi bóng theo.

Bọn quan lại nhỏ tự làm những điều ô nhục, ngày càng tràn lan. Dân càng nghèo mà đóng góp ngày càng lắm, pháp luật càng nghiêm mà kẻ gian ngày càng nhiều. Việc quân cơ, việc chính sự biến đổi rối rắm.
Của cải xuất kho lại rơi vào tay bọn tham nhũng, thật chẳng có lúc nào mà quá như lúc này. Hãy nêu lên cái nguyên nhân sinh ra những tệ hại ấy và bằng cách nào để sửa đổi và có tin là sửa đổi được không?

Vũ Kiệt trả lời rằng: (trích lược)
Thần nghe lời giải thích trong kinh Xuân Thu “sự thành bại của quốc gia là xuất phát từ sự trung thực hay gian tà của các quan…”
Quan lại thất đức, việc ăn hối lộ được đưa ra ánh sáng thì thói tham lam không thể phát triển mãi được.

Ngày nay trong khi làm việc công thì thường dùng quà cáp, tết nhất, dùng của đút lót làm lễ vật hàng ngày, giày dép, quần áo diêm dúa, tiêu pha hoang phí, tệ tham nhũng tích tụ thành thói quen, điềm nhiên cho đó là việc thường.

Thần thấy trong Kinh lễ có câu “đại thần giữ phép, tiểu thần sẽ liêm chính”. Nhưng phép luật ngày nay thì người làm quan lớn hoặc ban ơn để tỏ rằng mình là người hiểu biết, hoặc rêu rao cái danh để cho cấp dưới cầu cạnh, sai bảo người khác, ban bố mệnh lệnh đều trái với lẽ phải, khinh trọng thiên lệch. Khi tìm được chỗ hở thì gây ra tệ lậu bán buôn, hoặc không giữ chắc của công, hoặc lấy của công để vun vén cho mình.

Thần thấy tuy bệ hạ nghiêm khắc trong việc tra xét kẻ gian, tín cẩn biểu dương người tốt nhưng chưa đưa ra bộ mặt của đám tiểu nhân được…

Thần mong bệ hạ hãy tuyển chọn những người công minh trong sạch và ngay thẳng, lấy danh vị giao cho họ trọng trách…

Nếu như các bậc trưởng quan chẳng phải là người tốt mà là muốn bọn quan lại cấp dưới phải sống trong sạch, thế chẳng khác nào nước đầu nguồn đục mà mong cho dòng trong!

Kế sách chấn hưng giáo dục


Nhà Vua hỏi rằng:
Sách xưa có câu: “Thầy nghiêm thì việc học đạo mới được tôn kính”. Nhưng hiện tại nho sinh lại cảm thấy xấu hổ khi đến học thầy, cốt làm những chuyện họa may hoặc qua tuần, qua tháng lại đổi thầy. Một nho sinh mà chưa bao giờ biết gò mình trong việc tu chỉnh, khi đạt được danh vọng ở triều đình thì ít tuân theo lễ nghĩa. Đạo làm thầy bị bỏ rơi sao mà lâu thế, làm thế nào để cứu vãn được…

Vũ Kiệt đã làm bài rằng: (trích lược)
Thần nghe: Cái học của người xưa nhất thiết phải có thầy, người thầy làm nhiệm vụ truyền đạo, thụ nghiệp nêu lên những chỗ nhầm lẫn, giải thích những điều tôn nghi trong sách vở. Các ngành, các nghề, ngay cả những nghề vụn vặt cũng không thể không có thầy được, huống hồ người theo học đạo Nho?…

Là kẻ sĩ phải thấy rằng mình được vinh hạnh, càng chăm lo việc thực học. Trong lúc chưa thành đạt thì sống theo đạo lý thông thường để chờ thời gặp mệnh. Không để mất phẩm chất riêng của mình. Lúc đã được tin dùng thì phải giữ đúng danh vị và làm việc thực sự, không thể để mất cái điều mà mình hằng mong muốn, như thế mới có thể được.

Nhưng cũng có khá nhiều người làm thầy, tư chất kém cỏi, văn vẻ vụng về. Cái mà người học trò cần có là sự uyên bác nhưng người thầy lại có kẻ nông xoàng, tài cán thô thiển. Đạo làm thầy không vững như thế thì còn lạ gì khi thấy sĩ tử xấu hổ việc đi học?…

Tâm thật đã mất trước khi ra làm quan rồi, thì sau khi ra làm quan còn tìm sao được tiết tháo và phong độ của họ…

Từ đó Vũ Kiệt nêu ra phương hướng: (trích lược)
Thần mong bệ hạ: Đạo làm thầy phải được tuyển chọn kỹ càng. Việc nuôi dạy sĩ tử phải được nghiêm nghị đúng hướng…

Tìm nhân tài trước hết phải chú ý đến mặt đức hạnh, phế truất kẻ phù hoa…
Nếu như dùng lời gian dối để trau chuốt thì dứt khoát không dùng. Người dám nói thẳng… thì có thể thu nhận.

Theo sách “Văn hiến Kinh Bắc” thì bài “Văn sách thi Đình” của Vũ Kiệt được triều đình coi là kiệt tác nhằm trị quốc, an dân. Bài thi này cũng là chuẩn mực cho những đời sĩ tử sau này.

Giang sơn toàn thịnh


Vua Lê Thánh Tông tham khảo phép trị quốc này của Vũ Kiệt nhằm bổ sung cho bộ luật Hồng Đức, tăng thêm sức mạnh chống tham nhũng cho bộ luật này. Việc chống tham nhũng được tiến hành từ các quan to nhất đầu triều xuống đến địa phương.

Đồng thời qua các năm vua Lê Thánh Tông cũng ban nhiều sắc chỉ chống tham nhũng.

Năm 1483, trong sắc chỉ ân xá của nhà vua những kẻ tham nhũng xếp cùng tội đại nghịch không được hưởng khoan hồng của nhà vua.
Như vậy, vua Lê Thánh Tông đã coi nạn quan tham ngang hàng với tội đại nghịch, những tội làm tổn hại đến nền móng nhà nước.

Chủ trương chống tham nhũng, chỉ dùng bậc hiền tài, loại trừ kẻ xu nịnh được thực hiện từ các quan to nhất đầu triều xuống dưới, khiến các quan chức vốn chỉ lo tiến thân bằng nịnh bợ không còn đất dụng võ nữa, nạn tham nhũng đang tàn phá đát nước bị đẩy lùi và dẹp bỏ.

Lịch sử cho thấy thời kỳ vua Lê Thánh Tông là thời kỳ toàn thịnh của Đại Việt, đất nước phát triển rực rỡ về mọi phương diện kinh tế, văn hóa, xã hội, giáo dục và quân sự.

Là hiền tài của đất Việt, tên tuổi của Vũ Kiệt còn được lưu lại trên Văn Miếu Quốc Tử Giám ở Hà Nội và Văn Miếu ở Bắc Ninh. Tài năng cùng phép trị quốc của ông được các hậu thế nhiều đời sau này truyền tụng.

Thời nay, Nếu như vận dụng phép trị quốc của vua Lê Thánh Tông và của trạng nguyên Vũ Kiệt, thì hẳn là nhiều quốc nạn sẽ được dẹp bỏ.




Chủ Nhật, 13 tháng 1, 2019

Ma quỷ có hiện diện hay không?

Nhiều căn bệnh liên quan đến ma quỷ đang lan tràn khắp thế giới và hầu hết con người cũng đang nhận thức được tình huống đáng sợ này.

Ngày nay trên thực tế con người đang bị ma quỷ điều khiển và chúng tồn tại khắp nơi trên thế giới của chúng ta. Tiến sĩ Richard Gallagher– Mỹ đã xác nhận điều này, dù nó khá bất đồng với nền y học hiện đại,


TS Gallagher cho biết sự khác biệt giữa con người chân chính và quỷ đội lốt người nằm chính tại suy nghĩ và hành vi của họ. Trong một cuộc phỏng vấn với tờ Telegraph, Richard cho biết rằng ma quỷ biết cách đánh lừa và điều khiển con người bởi vì đơn giản chúng dường như có nhận thức cao hơn chúng ta. Chúng ở không gian khác mà mắt người chúng ta không nhìn thấy và có những khả năng phi thường có thể khống chế bất kỳ ai làm điều nào đó khi bám lên.
Ông nói: “Chúng rất rất thông minh hơn con người chúng ta, giống như những thiên thần sa ngã vậy. Đó là những gì tôi có thể hình dung về chúng”. Bằng chứng dễ nhận thấy việc ma quỷ đang tồn tại xung quanh chúng ta là những người bị mắc bệnh tâm thần. Y học hiện nay cho rằng người mắc bệnh này sẽ phải luôn đối mặt với các ảo giác gồm có ảo thị và ảo thanh nhưng phổ biến hơn cả là ảo thanh.
Khi những “ảo thanh” này ngày càng lớn mạnh và trở thành một phần trong ý thức, nó sẽ chi phối tinh thần cũng như hành vi của người bệnh. Ví dụ như khi bác sĩ tâm thần dùng tâm lý trị liệu để làm suy yếu một ảo thanh thì những ảo thanh diễn hóa người bác sĩ đó trở thành một mối đe dọa đối với nó. Điều này chứng tỏ những ảo giác này thực sự có sự sống và nó ý thức được những gì đang xảy ra. Thậm chí có trường hợp, “ảo thanh” còn biết trước được rằng bác sĩ sẽ đến buồng bệnh hoặc sắp dùng biện pháp trị liệu rồi bảo bệnh nhân phải trốn khỏi đó.
Ma quỷ muốn gì ? Thông qua khảo sát chúng ta có thể biết được mục đích đằng sau của ma quỷ là gì. Chúng muốn con người ngày càng tin tưởng hơn khoa học hiện đại, không có sự tồn tại của Thần hay ma quỷ gì hết, đó chỉ những chuyện hoang đường thời tiền sử hay Trung Cổ mà thôi. Trong giáo khoa đâu có dạy về những thứ đó.
Ma quỷ cảm thấy vui mừng khi con người không tin vào những lời giảng của Thần Phật về ma quỷ, khiến chúng ta tin rằng khoa học là nhất và những gì vượt ngoài tầm hiểu biết của khoa học đều bị cho là mê tín. Hậu quả là hàng triệu người trên thế giới mất đi đạo đức của một con người và suy thoái đi văn hóa truyền thống.
Một ví dụ là trong đời sống tinh thần của con người với bằng chứng cụ thể là “Lễ hội Halloween”. Đó là lễ hội hóa trang sao cho càng giống ma quỷ càng tốt, từ hành động, lời nói, thậm chí cả ý nghĩ cũng nương theo ma quỷ. Ngày lễ Halloween xuất phát từ phương Tây, mục đích mặc trang phục giống ma quỷ chính là để tránh âm hồn, ma quỷ nhập vào người, trong tâm của những người mặc trang phục này luôn có một niệm bài trừ âm hồn, ma quỷ. Nhưng ngày nay mấy ai khi mặc bộ đồ ma quỷ đó mà trong tâm có ý thức bài trừ ma quỷ?
Câu trả lời có lẽ là không!
Bài viết này không phân tích vấn đề dựa trên lý luận tôn giáo mà dựa trên những hiểu biết thực tế về sự tồn tại của linh hồn và ma quỷ. Chúng rất sợ sự lương thiện và những lời giảng trong kinh sách. Mục đích thật sự của ma quỷ khi bám lên cơ thể người là vì chúng muốn hút linh khí. Để có thể làm được điều này, chúng sẽ biến trạng thái cảm xúc của chủ thể trở nên tiêu cực về cả hành vi cũng như ý thức, đó là trạng thái thích hợp với chúng hoặc có cách khác là bám lên cơ thể những ai có nhiều suy nghĩ, hành vi xấu.
Một khi đã gắn được lên thể ai đó, ma quỷ không hề muốn người khác can thiệp vào “nguồn thức ăn” của chúng. Chúng không muốn chủ thể tiếp xúc với gia đình hoặc bạn bè, muốn người đó bị cô lập và luôn ở một mình.
Một biểu hiện khác là việc ma quỷ bực tức khi người đó đi nhà thờ hay đọc sách kinh thánh. Chúng sẽ cố gắng thuyết phục bằng được rằng đây là chuyện nhàm chán, vớ vẩn và sẽ chẳng đem đến kết quả gì tốt đẹp. Chúng chọn cách phản ánh những gì chúng muốn lên tư tưởng của chủ thể, làm người đó nhầm tưởng rằng đó là suy nghĩ của chính mình, thông thường những ý tưởng đó thường gây tổn hại cho chủ thể nếu người này trong lúc không lý trí mà thực hiện theo. Đây chính là cách làm của ma quỷ.
Chống lại và loại bỏ ma quỷ cũng như những tư tưởng tiêu cực ảnh hưởng xấu đến cuộc sống, bạn cần nhận thức được sự tồn tại của ma quỷ thông qua việc kiểm soát suy nghĩ cũng như hành vi của chính mình. Đó là bước đầu tiên và quan trọng nhất.
Hãy thử nhìn lại cuộc sống của mình, có thể bạn đã từng rơi vào trạng thái cảm xúc trở nên tiêu cực và năng lượng của bạn cũng đột nhiên biến mất. Bạn không thể làm được gì và cũng chưa từng thắc mắc rằng nguồn năng lượng đó đã đi đâu? Nhiều bệnh nhân tâm thần nói rằng họ thực sự cảm thấy suy sụp mỗi khi bị các “ảo thanh” tấn công, mặc dù nhận thức được rõ ràng nhưng họ không có cách nào để chống lại chúng.
“Ma quỷ thường tấn công những ai và tại sao chúng lại làm vậy?”
Câu trả lời là bất cứ một ai đó khi họ không ở trạng thái lý trí không thanh tỉnh như tham gia trò cầu cơ, ghi âm linh hồn; đọc sách hoặc tham gia những buổi lễ có liên quan đến quỷ Satan. Ngoài ra còn có những nạn nhân của lạm dụng tình dục, tra tấn tinh thần là một trong những mục tiêu chính của ma quỷ bởi họ thường xuyên xuất hiện các suy nghĩ tiêu cực. Nếu nặng, tình trạng đó sẽ dẫn đến bệnh tâm thần.
Tuy nhiên, nên biết rằng ở mức độ thấp hơn thì mỗi ngày, chúng ta đều là đối tượng tấn công của các tín tức xấu này.
Với người bình thường, biểu hiện dễ thấy nhất về sự tồn tại của ma quỷ là việc một suy nghĩ không tốt nào đó đột nhiên xuất hiện trong suy nghĩ. Muốn loại bỏ nó, bạn hãy tin rằng đó không phải suy nghĩ của bản thân mình và chắc chắn rằng bạn cũng không có ý định hành động theo ý nghĩ đó.
Vậy con người có bất lực trước những thứ này không?
Khẳng định là không rồi! Chúng ta không hề bất lực trước chúng nhưng phải loại bỏ những thứ bẩn thỉu đó ra khỏi đầu não của mình bằng cách nhận thức được bản thân mình nên làm gì và không nên làm gì. Theo thời gian, chúng sẽ biến mất hoàn toàn khỏi cuộc sống của bạn. Nếu hiện tượng này xảy ra liên tục với bạn thì chắc chắn rằng ma quỷ đang chọn bạn làm mục tiêu. Điều quan trọng nhất là bạn phải nhận ra mục đích của ma quỷ để tránh hậu quả về sau này, nếu không một khi mọi chuyện đã xảy ra sẽ rất khó cứu vãn và đến lúc đó bạn có hối hận cũng đã muộn.
Theo tiến sĩ Gallegher, chúng ta không thể bỏ qua sự thật đáng lo ngại này. Ông cho biết mình không hề đơn độc trong vấn đề này: “Có rất nhiều bác sĩ tâm thần và các chuyên gia tâm lý khác cũng có những nghiên cứu giống tôi nhưng dường như họ lại do dự khi nói về công trình của mình. Việc đó khiến tôi cảm thấy kỳ lạ. Tôi đã có nhiều kinh nghiệm và tôi sẵn sàng lên tiếng. Tôi cảm thấy mình có nghĩa vụ phải lên tiếng vì là việc tôi nên làm.”
***
Dân gian có câu: “Có thờ có thiêng, có kiêng có lành”. Để tránh những điều phiền phức từ các thế giới khác, người xưa thường tôn kính các vị thần Phật để được bảo hộ và tránh xa những điều tà ma. Như thế, cần phải giữ tâm cho chính, tích đức, hành thiện. Lời nói, cử chỉ, thậm chí cả ý nghĩ cũng đều cần phải ngay chính.

Ảnh: Tu tâm, hướng thiện là con đường duy nhất để tránh bị ma quỷ khống chế.