Chủ Nhật, 1 tháng 9, 2024

Làm sao chọn đúng bạn đời

 

LÀM SAO CHỌN ĐÚNG BẠN ĐỜI

Lựa chọn bạn đời, là một quyết định quan trọng mà chúng ta hay quyết định sai nhất. Có một thực tế là nhiều người tốt bụng, thông minh, có tư duy logic, nhưng cuối cùng vẫn chọn nhầm bạn đời và sống trong một cuộc hôn nhân bất hạnh.

Những nguyên nhân thường khiến chúng ta dễ nhầm lẫn trong việc lựa chọn bạn đời để tiến đến hôn nhân:

- Con người thường không biết mình mong đợi gì từ một mối quan hệ

Hẹn hò cũng là một lĩnh vực mà bạn chỉ nắm rõ khi bạn đã làm nó rất nhiều lần. Điều không may là ít người có cơ hội trải qua một vài mối tình nghiêm túc để có đủ hiểu biết trước khi đưa ra quyết định lớn của mình. Do đó rất khó để một người độc thân biết được họ thực sự cần gì từ một mối quan hệ.

- Xã hội hối thúc chúng ta kết hôn

Một nguyên tắc cơ bản được thừa nhận là phải kết hôn trước khi trở nên quá già. Và “quá già” dao động từ 25 đến 35 tùy vào từng nơi.

Lẽ ra, nguyên tắc đúng đắn phải là “có thể kết hôn sớm hay muộn, nhưng không được kết hôn nhầm người”.

Thế nhưng, trong khi một người độc thân ở độ tuổi 37 có thể bị gọi là “bà cô” hay bóng gió bằng nhiều hình thức cay nghiệt khác, thì một người 37 tuổi đã kết hôn, sống không hạnh phúc lại được xã hội nhìn nhận bằng một con mắt cảm thông hơn nhiều.

Điều này rất vô lý, vì rõ ràng một người độc thân có cơ hội đến với hạnh phúc cao hơn nhiều một người đang ở trong một cuộc hôn nhân không hạnh phúc.

- Sinh lý dễ làm hỏng quyết định lựa chọn bạn đời

Về mặt sinh học, con người đã trải qua quá trình tiến hóa trong một khoảng thời gian rất dài với lối sống bầy đàn.

Trong khi đó, những khái niệm về gia đình, hay quan hệ một vợ – một chồng mới chỉ xuất hiện gần đây trong lịch sử phát triển của con người.

Vì vậy, cơ thể bạn hoàn toàn không hiểu gì về việc tìm kiếm bạn đời để chung sống trong suốt 50 năm còn lại.

Điều duy nhất mà nó làm khi chúng ta gặp ai đó cảm thấy “hợp hợp”, là tạo ra một loạt các hoócmôn được thiết kế để khiến chúng ta cảm thấy muốn hẹn hò, muốn yêu, và sau đó thì gắn bó trong thời gian dài.

Không ít người đã chịu thua những đợt dâng trào hoóc môn và kết thúc bằng một cuộc hôn nhân.

- Tuổi tác là một kẻ thù

Với phụ nữ, có một hạn chế rất rõ ràng trong việc tìm kiếm bạn đời. Đó là nếu cô ta muốn sinh con, thì phải tìm kiếm bạn đời trước tuổi 40.

Đây là một giới hạn về thời gian, khiến cho việc tìm kiếm bạn đời vốn đã khó khăn, lại càng trở nên căng thẳng hơn.

Sống trong một xã hội liên tục hối thúc phải kết hôn, và với một cơ chế sinh học khuyến khích sự mù quáng trong tình yêu. Và kết quả của bài toán này, do đó rất thường xuyên là những quyết định sai lầm và hậu quả là những cuộc hôn nhân không hạnh phúc.

- “Lãng mạn” “Sợ hãi” “Đẽo cày giữa đường” “Hời hợt” “Ich kỉ”

“Lãng mạn” là một thứ tuyệt vời, và tình yêu cũng là thành phần chính của một cuộc hôn nhân hạnh phúc. Nhưng chỉ đơn thuần tình yêu là không đủ, hôn nhân cần rất nhiều những thứ quan trọng khác.

“Sợ hãi” là một trong những kẻ thù hàng đầu trong việc đưa ra quyết định lựa chọn bạn đời.

Thật không may, xã hội mà chúng ta đang sống lại vận hành dựa trên sự sơ hãi. Có hàng tá nỗi sợ được xã hội và thậm chí là cha mẹ, bạn bè đưa vào đầu chúng ta: sợ “ế”, sợ cảnh “cha già con cọc”…Những nỗi sợ đó dẫn chúng ta tới hôn nhân một cách vội vã.

Lẽ ra, nỗi sợ duy nhất mà chúng ta nên sợ, là phải dành 2/3 cuộc đời còn lại của mình trong một cuộc hôn nhân không hạnh phúc. Thế nhưng đáng tiếc là không nhiều người có đủ can đảm để vượt qua nỗi sợ hãi và chờ đợi một người bạn đời xứng đáng.

“Đẽo cày giữa đường” là anh/cô ta để những người khác đóng vai trò quá lớn trong quyết định tìm bạn đời của mình. Tìm kiếm bạn đời là công việc mang tính chất cá nhân, phức tạp, khác nhau đối với từng người và gần như không thể hiểu được bởi người ngoài.

Nếu đã như vậy, thì hiển nhiên là ý kiến của những người khác không có liên quan gì tới quyết định của bạn.

Và điều buồn nhất là một số người đã chia tay với người bạn đời đích thực của mình, chỉ bởi vì sự phản đối của những người ngoài, hay một nhân tố bên ngoài nào đó (tôn giáo, quê quán…)

“Hời hợt” quan tâm tới mô tả trên giấy về người bạn đời của cô ta hơn là nhân cách bên trong. Cô ta có cả một danh sách các tiêu chuẩn: như là chiều cao, triển vọng công việc, mức độ giàu có, thành tựu hoặc một vài tiêu chí kì lạ như phải là người ngoại quốc …

Mặc dù tất cả mọi người đều có những tiêu chí nhất định khi tìm kiếm bạn đời, nhưng một người thuộc tuýp “hời hợt” đặt những tiêu chí này lên trên hết, trên cả tình hình thực tế của sự gắn kết của cô ta với người bạn đời tiềm năng của mình.

“Ích kỉ” có 3 dạng Ích kỷ và nhiều biến thể khác từ ba dạng cơ bản này.

- Dạng “theo cách của tôi hoặc biến” Những người này không bao giờ chấp nhận hi sinh hay thỏa hiệp. Cô ta cho rằng nhu cầu, quan điểm, ý kiến của mình quan trọng hơn người bạn đời của mình.

Và điều đó thể hiện trong việc cô ta đòi hỏi toàn bộ quyền lợi của mình phải được bảo đảm trong bất kì trường hợp nào.

Những người thuộc tuýp này chỉ có thể kết hôn với hai dạng người: trường hợp tích cực là một người siêu dễ tính, và trường hợp tệ hơn là một người có lòng tự trọng rất thấp. Anh ta / cô ta từ bỏ hoàn toàn mong muốn có được vai trò cân bằng, và điều đó chắc chắn sẽ giới hạn chất lượng của cuộc hôn nhân.

- Dạng “Nhân vật chính” Vấn đề của kiểu “nhân vật chính” là cô ta quá say mê bản thân mình. Cô ta muốn người bạn đời của mình đóng vai trò như một người hâm mộ vĩ đại.

Buổi nói chuyện mỗi tối của cô ta với bạn đời sẽ có đến 90% là nói về cô. Vì dù sao thì cô cũng là “nhân vật chính” của mối quan hệ này mà. Những người thuộc tuýp này chỉ có thể kết hôn với bạn chí cốt và sẽ có cuộc hôn nhất buồn tẻ bởi cô ta chỉ biết nói về chính mình.

- Dạng “đòi hỏi” Ai cũng có những nhu cầu và muốn nhu cầu của mình được đáp ứng. Nhưng vấn đề nảy sinh khi việc đáp ứng những nhu cầu như: cô ta sẽ nấu ăn cho tôi, anh ta sẽ là một người cha tốt…trở thành lý do chính để lựa chọn ai đó làm bạn đời.

Những thứ kể trên là những điểm cộng rất lớn, nhưng nó chỉ là những điểm cộng.

Sau một năm kết hôn, khi người “đòi hỏi” đã quen thuộc với việc các nhu cầu của cô ta được đáp ứng và không còn hào hứng, thì mối quan hệ sẽ dần đi xuống.

Vấn đề chính mà 4 tuýp kể trên: “lãng mạn”, “sợ hãi”, “hời hợt” và “ích kỉ” sẽ khó tìm kiếm được một cuộc hôn nhân hạnh phúc, nằm ở chỗ họ chọn kết hôn dựa trên sức ép hoặc sự thúc đẩy của các nhu cầu mà không hề xem xét kĩ tính cách của người bạn đời và những yếu tố khác đóng góp vào một cuộc hôn nhân hạnh phúc.

 

 

Ngày 2-9-1945 qua con mắt n gười nước ngoài

 

NGÀY 2-9-1945 QUA CON MẮT NGƯỜI NƯỚC NGOÀI

Lu-xiên Cô-nin ngồi trong quầy rượu của khách sạn Metropole, bình tĩnh quan sát quang cảnh náo động ngoài phố và ngay sau đó đã bình phẩm không úp mở: "Thật quá trời! Tôi phải ngồi trong khách sạn để khỏi bị chen lấn xô đẩy trong đám đông đến hàng chục vạn người!

Thật không thể tưởng tượng được! Tất cả mọi người đều đổ ra đường. Họ có những người "nhạc trưởng", dẫn dắt các nhóm đi cổ vũ.

Không khí ngày 2-9 cuồng nhiệt, say sưa đến lạ lùng. Có một cái gì đã xảy ra và người ta không muốn để tuột mất. Có ai đó đọc một bài phát biểu dài nhưng họ không biết người đó là ai. Những người "nhạc trưởng" nói với họ lúc nào ra hiệu thì vỗ tay hoan hô".

Trong khi đám đông hô vang "Độc lập" kéo dài, Chủ tịch Hồ Chí Minh tươi cười bước ra đứng trước mặt mọi người. Ông khoát tay yêu cầu mọi người im lặng. Ông nói đặc giọng xứ Nghệ quê hương. Với giọng nói rõ ràng, chính xác, bình tĩnh và ấm áp, ông đọc bản Tuyên ngôn độc lập mà ông đã viết trước đó: "Tất cả mọi người đều sinh ra có quyền bình đẳng. Tạo hóa đã cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc".

Khi Chủ tịch Hồ Chí Minh đọc xong bản Tuyên ngôn độc lập và ngồi xuống, tiếng hoan hô reo hò lại nổi lên.

Sau đó Võ Nguyên Giáp phát biểu. Bài phát biểu của ông dài hơn của Chủ tịch Hồ Chí Minh, miêu tả những thế lực hiện đang có và những mối nguy hiểm mà Chính phủ phải đương đầu.

Võ Nguyên Giáp nhấn mạnh đến việc tăng cường đoàn kết, nhất trí và cần phải giảm bớt những việc thái quá.

Ông nói: "Người Pháp đang lăm le trở lại cướp đất nước ta bằng vũ lực... Nếu điều đình không đi đến kết quả, chúng ta lại phải cầm vũ khí để chống lại kẻ xâm lược...". Ông tuyên bố: "Nước Mỹ đã giúp đỡ chúng ta trong cuộc đấu tranh giành độc lập, đã cùng chiến đấu với chúng ta chống phát xít Nhật, vì vậy nước Mỹ là đồng minh của chúng ta".

Buổi lễ kết thúc bằng lễ tuyên thệ: "Chúng tôi, toàn thể dân tộc Việt Nam nhất trí xin thề: Ung hộ Chính phủ lâm thời Việt Nam Dân chủ Cộng hòa và Chủ tịch Hồ Chí Minh. Chúng tôi xin thề sát cánh với Chính phủ, giữ gìn nền độc lập hoàn toàn của Tổ quốc và phản đối mọi âm mưu xâm lược của nước ngoài dù phải hy sinh tính mạng.

Nếu Pháp trở lại xâm lược một lần nữa, chúng tôi xin thề:

Không đi lính cho Pháp!

Không hợp tác với Pháp!

Không bán lương thực cho Pháp!

Không dẫn đường cho Pháp!".

Triệu người như một, cất vang lời thề: "Xin thề!"

Cùng ngày, cùng giờ, cách Ba Đình hàng nghìn cây số, chính quyền Lâm thời Nam bộ do Trần Văn Giàu, Bí thư Thành ủy, Chủ tịch Ủy ban kháng chiến Sài Gòn - Gia Định tổ chức ở Sài Gòn một cuộc mít-tinh tương tự để nghe Tuyên ngôn độc lập ở Hà Nội. Khi cuộc mít-tinh kết thúc, đồng bào Sài Gòn tỏa ra trên các đường phố để trở về nhà thì những người Pháp nấp sau Nhà thờ Đức Bà ở giữa thành phố đã nổ súng vào đám đông, làm 87 người chết và bị thương. Các nhóm tự vệ Việt Minh đã ra sức chống trả. Cuộc chiến tranh Đông Dương chưa bùng nổ mà đã có những vụ ẩu đả, nổ súng xảy ra.

Chính phủ lâm thời của Chủ tịch Hồ Chí Minh họp phiên đầu tiên vào sáng 3-9 trong căn phòng của dinh Thống sứ cũ. Trong khi mọi người chờ Hồ Chí Minh tới, Võ Nguyên Giáp nghĩ đến câu nói của Lê-nin: "Giành chính quyền đã khó, giữ được chính quyền còn khó hơn". Võ Nguyên Giáp phát biểu kiểm điểm lại các sự kiện mới nhất gần đây bằng những lời lẽ đôi khi đượm chút trữ tình.

Xê-xin B.Cu-ry (Giáo sư sử học người Mỹ)

 

Theo bienphong.com.vn