Thứ Năm, 24 tháng 3, 2022

Xem người Trung Quốc, và Âu Mỹ định nghĩa về tiền bạc và gia đình

 


XEM NGƯỜI TRUNG QUỐC, VÀ ÂU MỸ ĐỊNH NGHĨA VỀ TIỀN BẠC VÀ GIA ĐÌNH

Người ta vẫn thường nói, đời người trôi qua nhanh như bóng câu qua cửa sổ. Một lựa chọn không đúng đắn sẽ có thể mang đến tiếc nuối cả đời. Câu chuyện dưới đây sẽ khiến cho mỗi người phải nhìn lại về chính mình.

 

Lời chia sẻ chân thành của những người bạn

Ngày nọ, một nhóm bạn thân người Úc đã trò chuyện cùng một anh bạn người Trung Quốc. Chủ đề mà họ nói đến là mức coi trọng gia đình của người Trung Quốc và người Úc khác nhau như thế nào.

Thật bất ngờ, mấy anh bạn người Úc này đã thẳng thắn nói: “Cậu đừng giận, thật ra, chúng tớ cảm thấy người Trung Quốc các cậu vốn không yêu thương gia đình, vốn không xem trọng gia đình giống như các cậu đã nói. Nói thẳng là các cậu yêu tiền nhiều hơn!”.

Những người bạn thân người Úc này lại chân thành nói tiếp:

“Không kể là ở Úc hay ở Trung Quốc, người Trung Quốc các cậu xác thực là rất chăm chỉ, các cậu ở nước ngoài cũng đều tiết kiệm được nhiều tiền hơn so với người bản địa. Nhưng tớ không cho rằng người Trung Quốc các cậu có tố chất làm ăn hơn, mà là các cậu tiết kiệm hơn chúng tớ.

Có thể tiết kiệm là nhờ hạ thấp tiêu chuẩn cuộc sống đi. Các cậu bình thường rất ít khi đi quán bar, thậm chí cuối tuần hoặc ngày nghỉ cũng đều không dám nghỉ ngơi. Quần áo đều là mua từ bên Trung Quốc đem sang đây, bởi vì mua ở bên đó rẻ hơn, tớ thậm chí còn nhìn thấy có du học sinh Trung Quốc còn mang theo rất nhiều chén đĩa sang đây”.

“Các cậu sẽ làm việc không quản ngày đêm, phó mặc con cái cho ông bà chăm sóc. Ngoài việc quan tâm thành tích học tập của con cái ra, thì bận rộn đến nỗi rất ít khi chơi cùng chúng. Ngày lễ Giáng Sinh, thậm chí còn không nghỉ ngơi. Vậy nên, những đứa trẻ người Hoa các cậu mặc dù thành tích học tập rất ưu tú, nhưng chúng luôn cảm thấy lạc lõng.

Chúng cảm thấy so với các bạn, điều mà bố mẹ quan tâm hơn là khoản tiền thu nhập của gia đình, là điểm số học tập của chúng, chứ không phải là bản thân chúng có vui vẻ hạnh phúc hay không”.

“Đúng là tôi biết cậu muốn nói gì. Người Trung Quốc các cậu nói như vầy, là vì con cái nên ráng kiếm thêm chút tiền cho chúng sau này. Nhưng mỗi một đời đều nói bản thân kiếm tiền là vì đời sau, thế thì rốt cuộc đời nào sẽ thật sự dùng khoản tiền này đây?”.

“Cuộc đời là ngắn ngủi như thế, các cậu mượn cớ là vì tương lai của gia đình, mà đã hy sinh gia đình của hiện tại. Tôi thật không hiểu tổn thất này nên phải bù đắp như thế nào nữa! Sao các cậu còn có thể dùng quan niệm này mà lấy làm làm tự hào đây?”.

“Các cậu vì công việc, có thể chấp nhận vợ chồng phải sống ly thân trong khoảng thời gian rất dài. Nhưng trong con mắt chúng tớ, vợ chồng không ở bên nhau từ 3 tháng trở lên, trên cơ bản thì đã nên cân nhắc đến mọi chuyện.

Vậy nên chúng tớ nếu được cử sang nước ngoài làm việc, thì nhất định phải là cả gia đình cùng đi, vợ của tôi, con cái của tôi đều phải cùng chuyển sang đây. Nếu như họ không đồng ý sang, tớ sẽ không thể tiếp nhận công việc này, bởi so với công việc thì dĩ nhiên gia đình quan trọng hơn rồi.

Tớ thậm chí còn nghe nói ở Trung Quốc có vợ chồng mấy chục năm đều chia nhau sống ở hai nơi, đến lúc nghỉ hưu mới có thể sống chung với nhau. Đây là sự thật quá đau lòng. Lẽ nào các cậu không thể vì gia đình mà từ bỏ công việc sao? Có thể tìm một công việc khác cũng được mà!”.

“Trong công ty Trung Quốc của tôi có một nhân viên rất xuất sắc, nhưng vợ con lại sống ở thành phố khác, mỗi một tháng thậm chí hai tháng mới có thể gặp nhau một lần. Tại sao một trong hai người lại không thể từ bỏ công việc chứ? Tôi biết có rất nhiều người làm việc ở thành phố, họ thậm chí chỉ một năm mới về thăm nhà một lần, đều nói là kiếm tiền vì gia đình, nhưng tiền như vậy, có nhiều hơn nữa, lại có ý nghĩa gì đâu?”.

Biết bao nhiêu phụ huynh, từ sớm đã hy sinh tuổi thơ của con cái, cuối tuần bôn ba trên đường đến các lớp phụ đạo, học thêm các loại. Đợi đến khi hết tiểu học, thì bản thân xem như đã được giải thoát rồi! Nhưng tiểu học xong rồi, phát hiện trung học cũng có lớp học thêm, hơn nữa còn nhiều hơn, tụi trẻ con chính là không có thời gian để vui chơi nữa!

Đợi khi con cái lên đại học thì coi như đã xong nhiệm vụ rồi… Nhưng con cái học xong đại học rồi, đến lúc tìm kiếm công việc vẫn phải bận tâm như vậy!

Đợi đến khi con cái có công việc ổn định rồi, thì tưởng như không còn gánh nặng gì nữa. Tuy nhiên, công việc tìm được rồi, lại bắt đầu bận tâm chuyện hôn sự, nhà cửa cho con cái! Sau khi con cái kết hôn rồi, thì tôi không cần phải bận tâm gì nữa! Nhưng kết hôn, có nhà có cửa rồi, thì chúng lại sinh cháu để bế nũa!

Bao nhiêu nỗi lo toan, dù có muốn quản cũng không quản được hết, cứ lặp đi lặp lại như vậy không dứt. Tầm mắt của chúng ta vẫn luôn nhìn về phía trước; vì tương lai, hôm nay tích lũy sức khỏe, tích lũy văn bằng, tích lũy tiền bạc. Kết quả bản thân lại than trời trách đất, tầm mắt của chúng ta không có lúc nào sống ở hiện tại. Nhiều người đến cuối đời đã nhận ra rằng, cả một đời không có lấy một ngày sống vì bản thân mình.

Kỳ thực, rất nhiều người chính là đang sống như vậy!

Vậy nên có nhận xét rằng: Người biết hưởng thụ nhất là người Mỹ; người có tín ngưỡng nhất là người châu Âu; từ khi sinh ra cho đến lúc chết đi, đều chứa đầy cạnh tranh và áp lực là người Trung Quốc.

Trước lúc chết: Phát hiện thì ra một một miếng đất ở khu nghĩa trang lại có giá ‘cắt cổ’

Người ta vẫn thường nói rằng, đời người trôi qua nhanh như bóng câu qua cửa sổ. Vậy trong những năm tháng của đời mình, bạn đã có lúc nào để tâm mình lắng lại và cảm thấy bình yên hạnh phúc bên gia đình mình; hay phải luôn bôn ba bận rộn chấp nhận làm nô lệ cho vô vàn những thứ khác!

Giữa tiền và gia đình, điều gì thực sự quan trọng hơn, trên những ngã rẽ ấy bạn đã chọn lựa đúng đắn chưa?

Cuối cùng, hành trình của một đời người là trôi qua như vậy, bạn muốn sống như một người Mỹ, Âu châu, hay là một người Trung Quốc như đã kể ở trên? Đều là do bạn quyết định vậy!

Bạn đang sống bận rộn hay bận rộn để sống?

 

BẠN ĐANG SỐNG BẬN RỘN HAY BẬN RỘN ĐỂ SỐNG?


Gửi những người trẻ đang lấy bận rộn làm “kim chỉ nam” cuộc sống: Bạn có đang đánh mất chiếc neo hạnh phúc của chính mình?

Trong ca khúc It’s Alright, của Bob Dylan, có một câu hát vô cùng nổi tiếng trở thành trích dẫn cho nhiều bộ phim, tác phẩm sau này: “That he not busy being born is busy dying” (Kẻ nào không bận sống thì bận chết). Bạn bận rộn với cuộc sống của mình thì mới đúng nghĩa là đang sống.

 

Tuy nhiên, bạn có nhận ra một nghịch lí vô cùng khó hiểu trong cuộc sống hiện đại? Khi chúng ta càng bận rộn vùi đầu vào những giờ làm thêm miên man, những ngày cuối tuần ôm laptop ra cafe gõ phím, những giây phút chạy sự kiện xuyên màn đêm… bạn càng cảm thấy cuộc sống trôi tuột khỏi tầm kiểm soát.

Và câu cửa miệng dành cho những trải nghiệm cuộc sống bên cạnh công việc bạn được mời gọi luôn luôn là “xin lỗi, tôi đang bận”.

Vậy thì, chúng ta đang sống lúc nào?

 

“Ảo tưởng” của sự bận rộn

Chúng ta đang sống trong một thời đại mà sự bận rộn đang dần là thước đo của thành công. Với một doanh nhân mà nói, việc anh bỏ ra thêm 2-3 tiếng gặp gỡ khách hàng được cho là có thể giúp công ty anh tìm được một đối tác mới. Một nhân viên chịu khó OT (tăng ca) thêm vài tiếng mỗi đêm, có thể được vinh danh “Nhân Viên Xuất Sắc” của năm và cơ hội thăng quan tiến chức rộng mở. Hay một freelancer chịu khó “cày” vào cuối tuần, một lúc 2-3 jobs ôm đồm thì có khả năng bát cơm tháng sau coi như ấm êm không vướng bận.

 

Tuy nhiên, liệu sự bận rộn này có phải một chuỗi hoạt động có ý nghĩa? Một nghiên cứu của Harvard Business Review chỉ ra rằng hầu hết các nhân viên dành 80% ngày làm việc cho những hoạt động khiến họ trông bận rộn và vì thế không đủ thời gian để đánh giá xem chúng có thực sự ý nghĩa không. Liệu bạn đang bận rộn để tạo ra sự thành công mình mong mỏi hay đơn giản chỉ là lấp đầy 24 giờ mỗi ngày? Liệu có khi nào bạn tự ngẫm và băn khoăn: “Rốt cuộc mình bận rộn như thế để làm gì?”.

Chúng ta tạo ra cho mình những công việc vô hình để khiến bản thân bận rộn vì đánh đồng bận rộn với một cuộc sống thành công.

Dù chưa nhìn thấy thành công thật sự từ những người bận rộn xung quanh nhưng khi có quá nhiều người cuống cuồng lao vào cái guồng vận động này, chúng ta cũng bắt đầu tạo ra cho mình những công việc vô hình để khiến bản thân bận rộn. Và bạn đánh đồng bận rộn với một cuộc sống thành công.

 

Bận rộn có thật sự mang lại thành công?

“Bận rộn là một sự ngu ngốc mới.”- Ông Alain Goudsmet (CEO Mentally Fit) đã thẳng thắn phán một câu chắc nịch như thế.

Chúng ta thấy được người thành công thì bận rộn. Nhưng người bận rộn thì chưa chắc đã thành công!

Hãy thử nhìn lại xem 24 giờ trôi qua, bạn đã làm được những gì? Một người dành từ sáng đến tối cho những chiếc email hay những cuộc gọi tới tấp, ăn uống qua loa, thường xuyên bỏ lỡ các dịp gặp mặt gia đình và một người tuân thủ nguyên tắc “từ 9 đến 5”, dành ra 1 tiếng để ăn tối cùng gia đình, gặp gỡ bạn bè, 2 tiếng thư giãn cho bản thân và 30 phút để đọc thêm vài trang sách mới. Như vậy, ai mới là người bận rộn hiệu quả?

 

Quên sống bận đi, hãy bận sống thôi!

Cách nhanh nhất để thoát khỏi “ảo tưởng” bận rộn đó là tự hỏi bản thân: Liệu những gì khiến chúng ta đang bận rộn có thỏa mãn được mình? Bạn có thể bận ăn, bận chơi, bận gặp gỡ, bận trò chuyện, bận tìm hiểu những mối quan hệ mới, miễn là bạn luôn kiểm soát và cảm thấy hiệu quả với kế hoạch bận rộn của mình. Đó là lúc bạn bận rộn để sống và tận hưởng những bận rộn mà bạn đang có. Nhưng ngược lại, khi bạn bận nhưng lại không cảm thấy vui vẻ mấy, hoặc chỉ bận để cho người khác thấy, có lẽ đã đến lúc bạn nên suy nghĩ lại và vạch ra một kế hoạch “bận sống” cho chính mình.