Thứ Sáu, 18 tháng 12, 2020

Những thay đổi kỳ diệu đã diễn ra trong cơ thể sau khi đi bộ 1 giờ

 

Những thay đổi kỳ diệu đã diễn ra trong cơ thể sau khi đi bộ 1 giờ

Theo tạp chí Prevention của Mỹ cho biết, bạn bắt đầu mở rộng chân để đi bộ trong vòng một giờ, hàng loạt thay đổi sinh lý tích cực trong cơ thể sẽ xảy ra.


Nhiều người có thể nghĩ rằng đi bộ là một bài tập đơn giản và cơ thể sẽ không thay đổi nhiều sau khi đi bộ. Tuy nhiên, theo tạp chí Prevention cho biết, bạn bắt đầu mở rộng chân để đi bộ trong vòng một giờ, hàng loạt thay đổi sinh lý tích cực trong cơ thể sẽ xảy ra.

Phút đi bộ thứ 1 - 5: Các mối nối tiết ra chất lỏng bôi trơn

Một vài bước đầu tiên sẽ kích hoạt các tế bào giải phóng các chất hóa học tạo năng lượng để cung cấp năng lượng cho việc đi bộ. Lúc này, nhịp tim đạt 70-100 nhịp/phút, lưu lượng máu tăng lên, cơ bắp được làm ấm. Độ cứng của các khớp bắt đầu yếu đi và tiết ra dịch bôi trơn giúp bạn vận động cơ thể dễ dàng hơn. Trong 5 phút này, cơ thể con người đốt cháy 5 kilocalories/phút, gấp 5 lần so với việc ngồi và chờ đợi khi nghỉ ngơi. Đồng thời, để hỗ trợ quá trình tập luyện, cơ thể bắt đầu nhận được nhiều nhiên liệu hơn từ việc lưu trữ carbohydrate và chất béo.

Từ phút thứ 6 -10: Các mạch máu bị giãn ra

Nhịp tim tăng lên khoảng 140 nhịp/phút. Khi tốc độ tăng lên, cơ thể đốt cháy tới 6 kilocalories mỗi phút. Huyết áp sẽ tăng nhẹ, nhưng cơ thể sẽ tiết ra các chất hóa học có thể làm giãn mạch máu để bù đắp mối nguy hiểm tiềm tàng này, đồng thời, nhiều máu và oxy sẽ liên tục được đưa đến các cơ đang hoạt động.

Từ phút thứ 11-20: Tăng tiết hormone

Nhiệt độ cơ thể của bạn tiếp tục tăng và các mạch máu gần da của bạn giãn nở để giải phóng nhiệt, và bạn sẽ bắt đầu đổ mồ hôi . Với tốc độ nhanh, cơ thể con người đốt cháy tới 7 kilocalories mỗi phút và việc thở vào thời điểm này có thể trở nên khó khăn hơn một chút. Sự tiết ra các hormone như adrenaline và glucagon tăng lên để cung cấp năng lượng cho cơ bắp.


Phút thứ 21 - 45: Đốt cháy nhiều chất béo hơn

Tại thời điểm này, bạn sẽ cảm thấy tràn đầy năng lượng, khi cơ thể căng thẳng được giải phóng, não sẽ tiết ra endorphin tạo cảm giác dễ chịu và bạn sẽ bắt đầu thư giãn. Khi lượng chất béo bị đốt cháy nhiều hơn, sự tiết insulin bắt đầu giảm, đây là một tin tuyệt vời cho những người bị thừa cân hoặc tiểu đường .

Từ phút 46 – 60: Cơ bắp bắt đầu mệt mỏi

Nếu bạn đi bộ trong một giờ, cơ bắp của bạn có thể cảm thấy mệt mỏi vì lượng carbohydrate dự trữ trong cơ thể bị giảm. Khi bạn bình tĩnh lại, nhịp tim và nhịp thở của bạn sẽ chậm lại, mặc dù lượng calo đốt cháy sau đó giảm nhưng vẫn nhiều hơn trước khi tập thể dục. Trạng thái calo cao hơn này sẽ duy trì trong 1 giờ.

Đi bộ rất tốt cho sức khỏe của bạn, nhưng đi bộ cần đúng cách

Theo hướng dẫn sức khỏe của Trung Quốc, người lớn nên hoạt động thể chất cường độ trung bình tương đương với 6000 bước mỗi ngày. Số bước hiệu quả thực tế phải đến từ việc tập thể dục hiệu quả, cường độ tập thể dục phải trên cường độ vừa phải. Thông thường, các hoạt động mua sắm, đi bộ và dạo phố không được tính.

Tiêu chí đơn giản nhất để tập thể dục hiệu quả là xem nhịp tim của bạn khi tập luyện: những người khỏe mạnh với thể chất tốt có thể kiểm soát nhịp tim ở mức 120-180 nhịp/phút, người trung niên và cao tuổi hoặc những người mắc bệnh mãn tính , nhịp tim được kiểm soát gần như một người 60 tuổi, có thể có nhịp tim từ 110-120 nhịp mỗi phút.

Ngày nay, dây đeo tay, đồng hồ thông minh, ứng dụng thể thao và các thiết bị khác có thể dễ dàng đo nhịp tim của bạn. Nhịp tim của người bình thường ở trạng thái yên tĩnh là 60-100 nhịp mỗi phút. Bạn có thể ước tính gần đúng "số bước" thông thường của mình hiệu quả như thế nào.

Đối với việc tập thể dục, đừng nghĩ đi nhiều bước là tốt, điều quan trọng là lượng vận động có đủ hay không. Người cao tuổi ít vận động thường có sức cơ yếu, các đường vận động của chi dưới không chính xác, thậm chí có thể bị mòn khớp mãn tính. Trong trường hợp này, đi bộ 10.000 bước sẽ làm tăng gánh nặng cho các chi dưới và gây tổn thương thêm cho các khớp. Nếu tích tụ đến một mức độ nhất định sẽ làm gia tăng sự hao mòn của khớp và mô sụn cục bộ, từ đó sinh ra viêm bao hoạt dịch, tổn thương sụn… và làm nặng thêm bệnh lý xương khớp nguyên thủy.

Tư thế đi bộ rất quan trọng: Khi đi bộ, hãy đặt tâm trí vào đôi chân của bạn và cảm thấy rằng bạn bước trên mặt đất lần lượt từ gót chân đến ngón chân, điều này có thể chuyển hướng sự chú ý và thư giãn đầu óc của bạn.

Chọn giày phù hợp để đi bộ: Bạn nên chọn những đôi giày có tính năng chống trơn trượt, hấp thụ sốc, cân bằng, thoải mái, dễ thở và nhẹ khi đi, có thể đóng vai trò nhất định trong việc đệm và bảo vệ.

Địa điểm đi bộ cũng rất quan trọng: Tốt nhất là đi bộ ở nơi yên tĩnh và sạch sẽ, xa đường như công viên, sân vận động. Tốt nhất nên sử dụng sân trải nhựa, và tránh đi bộ trên các bề mặt cứng như nền xi măng và đường nhựa, và tránh đi bộ lên xuống dốc hoặc lên xuống các bậc thang.

Chú ý vươn vai khi đi bộ: Tốt nhất nên vươn vai hoặc chạy bộ tại chỗ trước khi đi bộ từ 5 - 10 phút để tăng độ dẻo dai cho xương khớp. Thực hiện các hoạt động thư giãn và kéo căng cơ sau khi đi bộ.

(Nguồn: Sohu)

Thứ Năm, 17 tháng 12, 2020

Truyện ngụ ngôn: Lũ quỷ và người nông dân

 

Truyện ngụ ngôn: Lũ quỷ và người nông dân

Nhà văn Nga vĩ đại Tolstoy đã viết một tuyển tập truyện ngụ ngôn "Ivan ngốc nghếch", trong đó có một câu chuyện rằng, một con quỷ già thấy rằng cuộc sống chốn nhân gian rất hạnh phúc, hắn nói: "Chúng ta phải phá rối họ, nếu không ma quỷ sẽ không tồn tại".

Lần đầu tiên hắn sai một con quỷ nhỏ đến quấy phá một người nông dân. Con quỷ nhỏ thấy người nông dân hàng ngày vất vả, thu nhập ít ỏi thật đáng thương nhưng anh nông dân vẫn rất vui vẻ và mãn nguyện.

Con quỷ nhỏ bắt đầu nghĩ, làm thế nào khiến người nông dân trở nên xấu đi nhỉ? Thế là nó làm cho ruộng của người nông dân trở rất khô cứng, để người nông dân thấy khó mà rút lui. Người nông dân cuốc đất rất lâu và làm việc rất vất vả, nhưng anh chỉ nghỉ ngơi một chút và tiếp tục cuốc đất mà không phàn nàn oán trách chút nào. Thấy kế sách của mình thất bại, con quỷ nhỏ xoa xoa mũi và quay trở về.

Con quỷ già lại sai một con quỷ thứ hai đi. Con quỷ thứ hai nghĩ: bắt người nông dân làm việc vất vả cũng vô ích, vậy thì lấy những đồ dùng của hắn đem đi! Thế là con quỷ nhỏ lấy trộm bánh mì và nước uống cho bữa trưa của anh nông dân. Nó nghĩ: hắn làm vất vả, mệt và đói mà cả bánh mì và nước cũng biến mất thì nhất định anh ta sẽ tức giận gầm lên như sấm!

Người nông dân vừa đói vừa khát đi đến dưới gốc cây nghỉ ngơi, không ngờ bánh mì và nước uống đã biến mất! Anh nghĩ: "Không biết người nghèo khổ đáng thương nào cần bánh mì và nước đó hơn mình? Nếu những thứ này có thể cho người đó bữa no nê thì cũng tốt rồi". Con quỷ nhỏ thấy lại thất bại bèn chạy trốn trở về.

Con quỷ già thấy lạ, lẽ nào không có cách gì khiến người nông dân này trở nên xấu đi được hay sao?

Lúc này, con quỷ thứ ba bước tới. Nó nói với con quỷ già rằng: "Con có cách, nhất định có thể làm cho hắn trở nên xấu đi".

Trước tiên, con quỷ nhỏ đến làm bạn với người nông dân, và người nông dân rất vui khi được làm bạn với nó. Vì quỷ có khả năng tiên đoán, nó đã nói với người nông dân rằng sẽ có hạn hán vào năm tới, nó bảo người nông dân trồng lúa ở chỗ đất ngập nước, người nông dân bèn làm theo như vậy. Kết quả, sang năm sau những người khác không có thu hoạch, chỉ có anh nông dân thu hoạch đầy lúa, vì vậy anh trở nên giàu có.

Mỗi năm, con quỷ nhỏ đều nói với người nông dân những gì thích hợp để trồng, sau ba năm, người nông dân trở nên rất giàu có. Con quỷ nhỏ cũng dạy người nông dân lấy gạo nấu rượu và bán kiếm được rất nhiều tiền. Từ từ, những người nông dân bắt đầu ngừng làm việc trên cánh đồng, và anh vẫn có thể kiếm được rất nhiều tiền nhờ làm ăn buôn bán.

Một hôm, quỷ già đến xem xét tình hình, quỷ nhỏ nói với quỷ già rằng: "Ngài hãy nhìn xem! Con sẽ cho ngài xem thành quả của con ngay bây giờ. Người nông dân này giờ đây đã có máu lợn rồi".

Quỷ già thấy người nông dân tổ chức một bữa tiệc ăn tối, tất cả những người giàu có trong vùng đều tham dự. Họ uống rượu ngon nhất, ăn những món ăn ngon nhất, và có rất nhiều người hầu đang đứng đợi hầu hạ. Họ ăn uống rất lãng phí, quần áo xộc xệch, say xỉn đến chẳng biết đến trời đất gì nữa. Họ bắt đầu béo phì và ngu như lợn.

"Ngài cũng sẽ thấy máu sói trên người hắn” - Con quỷ nhỏ lại nói.

Lúc này, một người hầu bưng rượu nho đi ra, không may bị ngã. Người nông dân liền mắng anh ta: "Ngươi làm việc bất cẩn như thế này ư!"

"Ôi, thưa chủ nhân, những người hầu chúng tôi cho tới bây giờ vẫn chưa được ăn cơm, đói bụng khiến toàn thân không còn sức lực nữa rồi"

"Việc chưa xong, làm sao các ngươi có thể được ăn!"

Lão quỷ nhìn thấy liền vui vẻ nói với quỷ nhỏ: "Chà! Ngươi thật là xuất sắc! Làm thế nào mà ngươi có thể làm được như vậy?"

Con quỷ nhỏ nói: "Con chỉ để hắn có được nhiều hơn những gì hắn cần, để kích hoạt lòng tham trong bản tính con người của hắn".

Theo Secretchina

Lev Tolstoy, được xem là một trong hai nhà văn Nga vĩ đại thế kỷ 19. Các tác phẩm của ông, đã khai thác tâm lý con người trong bối cảnh chính trị, xã hội và tinh thần của xã hội Nga thế kỷ 19. Ông được giới phê bình đánh giá rất cao, phần lớn xem ông là người sáng lập hay là người báo trước cho chủ nghĩa hiện sinh thế kỷ 20.

Đức Phật : Cái Bè Qua Sông

 

Đức Phật : Cái Bè Qua Sông

Một trong những bài giảng nổi tiếng nhất của Đức Phật là câu chuyện về cái bè qua sông, với những hàm ý vô cùng sâu sắc.

Một hôm, Đức Phật ngồi trò chuyện cùng các môn đồ của mình. Ngài kể cho họ về chuyện một người đàn ông muốn qua sông song lại bị kẹt lại ở trên bờ.

 

Ở bờ bên này đang có một hiểm nguy lớn đang chờ ông ta. Ở bờ sông bên kia thì rất an toàn. Nhưng chẳng có cây cầu hay chiếc phà nào để qua sông. Vậy phải làm sao?

 

Ngẫm nghĩ một hồi, người đàn ông đã đi nhặt những cành củi, lá cây và dây leo, rồi với sự khéo léo của mình, ông ta đã có thể đan thành một chiếc bè. Lấy tay và chân làm mái chèo, cuối cùng ông ta cũng đã có thể qua sông, thoát khỏi bên bờ sông đầy hiểm nguy để đi đến một nơi an toàn.

 

Đức Phật hỏi các môn đồ"Theo các ngươi, sau khi qua sông rồi, người đàn ông sẽ nghĩ gì và làm gì? Phải chăng ông ta sẽ cho rằng, cái bè rất hữu ích khi đã giúp ông ta qua được cửa ải nguy hiểm, nên ông ta sẽ đeo nó trên lưng để tiếp tục cuộc hành trình trên đất liền?"

 

Nghe thấy vậy, các môn đồ đều cho rằng, cái bè quả thật rất hữu ích khi đưa ông ta qua sông, nhưng đeo nó trên lưng để đi lại trên đất liền thì có vẻ lại không phải là ý tưởng sáng suốt cho lắm.

 

"Phải vậy không?", Đức Phật hỏi lại. "Nếu ông ta cẩn thận để lại chiếc bè bên bờ sông thì sao?"

 

Các môn đồ đều đồng tình rằng, "Đó đúng là một thái độ đúng đắn. Giờ đây chiếc bè đối với ông ta là vô tác dụng, ông ta nên biết buông bỏ, đặt nó bên bờ sông để nó có thể giúp ích cho những người khác".

 

Đến lúc này Đức Phật mới hỏi lại tất cả: "Chẳng phải trong các ngươi, vẫn có những người giữ lại bên mình những thứ mà bản thân đã không còn cần đến nữa ư? Chẳng phải vì tiếc của, vì lòng tham và sự ích kỷ mà các ngươi vẫn không muốn tặng lại cho người khác hay sao?

 

Nên nhớ, của cải vật chất chỉ là vật ngoài thân, chỉ có thể giúp chúng ta vào một lúc nào đó trong đời, giống như chiếc bè kia thôi, chứ không phải những thứ để ta chiếm giữ đời đời kiếp kiếp.

 

Càng biết buông bỏ đúng lúc thì càng có nhiều người được giúp đỡ, và chính bản thân ta cũng được giải thoát khỏi gánh nặng, tâm tư trở nên nhẹ nhõm và thoải mái, không vướng bận".

 

Lời bàn: 

 

Qua câu chuyện về chiếc bè qua sông, Đức Phật đã khéo léo dạy cho chúng sinh bài học về việc buông bỏ những vật chất không còn cần thiết với ta để giúp đỡ những người thực sự cần đến nó, để tạo ra một thế giới tốt đẹp không có lòng tham ngự trị, vì lòng tham sẽ kéo theo tất cả những thói hư tật xấu, những việc ác, việc hại người.

 

Song, chiếc bè mà Đức Phật nói đến không chỉ là yếu tố vật chất, mà còn là những con người, những mối quan hệ, những suy nghĩthành kiến trói buộc ta, khiến ta luôn thấy ngột ngạt trong cuộc sống.

 

Con người thường có xu hướng quen và gắn bó với những thứ ở bên mình một thời gian, và dù chúng có trở nên xấu đi, trở thành gánh nặng với bản thân thì họ cũng không nỡ bỏ đi. Họ cố gắng níu kéo, cố gắng gìn giữ, và đau khổsuy sụp khi mọi chuyện không theo ý mình.

Nên nhớ con người hay mối quan hệ nào cũng có thể giống như một chiếc bè với ta mà thôi. Họ có thể gắn bó với chúng ta trong một khoảng thời gian nhất định trong cuộc sống.

 

Hãy trân trọng từng khoảnh khắc giữa ta và họ. Nhưng đến một lúc nào đó, khi ta và họ không còn đi chung trên một con đường, thì đừng níu kéo, đừng giành giật hay đau khổ vật vã, mà hãy để họ đi con đường của họ, tạm biệt họ đúng lúc và chúc họ lên đường bình an. Đó mới là hành động nên làm, tốt cho người, cũng tốt cho ta.

 

ST