Sự ảnh
hưởng là tiêu chuẩn duy nhất để đánh giá tài năng lãnh đạo.
Nghệ thuật lãnh đạo diễn đạt
một cách đơn giản chính là nghệ thuật gây ảnh hưởng, không hơn, không kém. Cách
thách thức năng lực lãnh đạo tốt nhất đó chính là yêu cầu người lãnh đạo tạo ra
những thay đổi tích cực trong tổ chức. Nếu không thể tạo ra được những thay
đổi, thì không thể là lãnh đạo.
Lãnh đạo không phải là việc trở
thành một lãnh tụ, một người đi đầu, một người quản lý, lãnh đạo không có nghĩa
là nằm trên vị trí lãnh đạo ( không phải chức vị
tạo ra nhà lãnh đạo mà là nhà lãnh đạo tạo ra chức vị ). Đặc biệt, những nhà
lãnh đạo chỉ dựa trên chức vị không bao giờ có thể tồn tại được ở trong những
tổ chức tình nguyện.
Năng
lực lớn nhất của việc tạo ra tầm ảnh hưởng đó chính là việc lôi cuốn người khác
cùng gia nhập hành trình với người lãnh đạo.... "Nếu bạn nghĩ bạn đang dẫn
đường, nhưng không có ai theo sau bạn thì thực ra bạn chỉ đang đi dạo bộ mà
thôi "
Chúng
ta thường ngộ nhận về tài năng lãnh đạo, cho rằng lãnh đạo và quản lý là một.
Khi thấy một người có vị trí, chức danh, chúng ta thường gọi họ là lãnh đạo.
Điều này không phải lúc nào cũng đúng. Vị trí và chức danh đóng vai trò rất nhỏ
trong tài năng lãnh đạo. Sự lãnh đạo - hay chính xác hơn là sự ảnh hưởng - của
một người đối với những người khác phải do người đó tạo ra, chứ không phải do
bất cứ một sự áp đặt nào.
Lãnh
đạo là tạo ra sự ảnh hưởng để người khác đi theo, trong khi quản lý là duy trì
hệ thống và quy trình. Để kiểm tra năng lực lãnh đạo của một người hãy xem anh
ta có tạo được sự thay đổi, một hướng đi mới tích cực cho tổ chức. Người quản
lý giỏi, nhưng không có tài năng lãnh đạo có thể giữ được hướng đi của tổ chức,
nhưng không thay đổi được hướng đi.
Để
chuyển tổ chức theo một hướng đi mới, người lãnh đạo cần sự ảnh hưởng - tức là
tài năng lãnh đạo.
Theo
John C. Maxwell
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét